Trong lòng Lê Triết bỗng nảy ra mười nghìn câu hỏi vì sao.
Không phải ông ta tò mò mà vẫn luôn kiêng kỵ nhân vật lớn phía sau nhà họ Trần.
Bây giờ hai ông già và một người thanh niên ngồi cùng Trần Hưng Hải rõ ràng không phải là người nhà họ Trần, hơn nữa phong độ phi phàm. Có lẽ những người này chính là nhân vật lớn phía sau nhà họ Trần?
Các chủ gia tộc khác không thắc mắc nhiều như vậy. Bọn họ còn đang hoảng loạn. Bây giờ Lê Triết chính là chỗ dựa của bọn họ.
“Ông chủ Lê, ông mau nghĩ cách đi. Rốt cuộc chúng ta nên làm gì?”
Một chủ nhà sốt ruột hỏi.
Lê Triết nhíu mày và quát: “Hoảng loạn cái gì?”
Ông ta biết rõ, bây giờ một khi mình có chút khiếp sợ nào, liên minh năm gia tộc sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Cho nên dù ông ta rất hoảng loạn cũng không thể biểu hiện ra ngoài.
“Trần Hưng Hải, ông làm vậy có quá đáng không? Ông vừa mở miệng đã đòi một nửa sản nghiệp của năm gia tộc chúng tôi?”
Lê Triết căm tức nhìn Trần Hưng Hải nói: “Ban đầu, năm gia tộc chúng tôi đến đây định bàn với ông thành lập một thế lực liên minh siêu cấp, chống lại sự bóc lột của tám gia tộc đứng đầu Yến Đô đối với chúng ta”.
“Tuy bây giờ ông muốn chiếm đoạt năm gia tộc chúng tôi, chúng tôi vẫn có thể không so đo với ông về chuyện này”.
“Ông cũng hiểu, bây giờ tám gia tộc đứng đầu Yến Đô đang xưng vương, hoàn toàn khinh thường những thế lực phía dưới như chúng ta, chèn ép chúng ta đủ chỗ”.
“Chính bởi vậy, sự phát triển của mấy gia tộc chúng ta bị hạn chế cực lớn. Cho nên chúng tôi định thành lập một liên minh. Một khi tám gia tộc đứng đầu Yến Đô dám áp chế bất kỳ gia tộc nào trong liên minh chúng ta, chúng ta sẽ cùng ra tay đấu với gia tộc đó tới cùng”.
“Trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô vốn đã hình thành sự cân bằng. Sợ là bất kỳ gia tộc nào cũng không dám tùy ý tranh đấu với thế lực liên minh của chúng ta. Nếu không thì một khi bọn họ yếu đi, những gia tộc khác sẽ mạnh hơn”.
“Đến lúc đó, chúng ta không bị tám gia tộc đứng đầu Yến Đô áp chế, mượn thế phát triển bây giờ sớm muộn gì cũng sẽ có ngày trở thành tám gia tộc đứng đầu Yến Đô mới, thậm chí vượt qua bọn họ”.
Lê Triết nói một hơi về suy nghĩ của mình.
Đây thật sự là suy nghĩ của bọn họ khi thành lập liên minh nhưng không định kéo nhà họ Trần vào.
Chẳng qua bây giờ bọn họ bị Trần Hưng Hải uy hiếp, muốn mượn cớ chạy ra khỏi nhà họ Trần trước.
Trần Hưng Hải không ngắt lời. Chờ đối phương nói xong, lão ta liếc nhìn đồng hồ và nói: “Còn một trăm giây cuối cùng!”
Năm chủ nhà nghe vậy đều bối rối. Bọn họ vốn tưởng sau khi Lê Triết nói ra kế hoạch liên minh của mình, Trần Hưng Hải chắc chắn sẽ đồng ý gia nhập.
Nhưng bọn họ không ngờ Trần Hưng Hải thậm chí còn chẳng thèm trả lời.
“Ông chủ Trần, chúng tôi đã rất chân thành rồi, rốt cuộc ông còn muốn thế nào?”
Lê Triết tức giận nói.
Nhưng Trần Hưng Hải lười trả lời, bình tĩnh ngồi đó chờ thời hạn năm phút trôi qua.
Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn cười. Biểu hiện của Trần Hưng Hải hôm nay vượt ra ngoài dự đoán của bọn họ, cũng khiến bọn họ vô cùng mong đợi.
Một nhà họ Trần đã mạnh như vậy, nếu lại thêm nhà họ Hàn và nhà họ Quan, ba gia tộc bọn họ liên minh sẽ gây ra sóng gió lớn thế nào ở Yến Đô?