Chương 698:
“Mẹ ơi, chúng ta làm vậy liệu có hơi quá đáng không?”
Tống Hoa Nhã bỗng lên tiếng: “Nhà họ Tống đã trục xuất chúng ta, vốn chúng ta đang là kẻ cùng đường. Anh Thanh có lòng thu nhận chúng ta, thế mà chúng ta còn bàn điều kiện với anh ấy?”
Lý Hải Vinh nhìn con gái, bỗng thấy lòng mình chua xót. Bà ta biết con gái mình đã chìm sâu trong tình cảm với Dương Thanh.
Bây giờ vì tình yêu mà đánh mất cả năng lực suy nghĩ.
“Hoa Nhã, mẹ nói không sai đâu. Chúng ta nên bàn điều kiện này với cậu Thanh”.
Tống Hoa Nghĩa lại rất lý trí, giải thích cho em gái nghe: “Chúng ta bị đuổi khỏi gia tộc, đúng là kẻ cùng đường mạt lộ. Nhưng nếu chúng ta không có giá trị, sao cậu Thanh lại phải chủ động thu nhận chúng ta?”
“Anh thấy em thầm thích cậu Thanh nên chỉ muốn được làm việc cho cậu ấy thì có!”
Tống Hoa Nghĩa bật cười trêu chọc.
Nghe vậy, Tống Hoa Nhã lập tức đỏ bừng mặt, trừng mắt nhìn anh trai, gắt giọng nói: “Anh đừng nói lung tung!”
“Ha ha, được rồi, anh không nói lung tung nữa!”, Tống Hoa Nghĩa cười phá lên.
Lý Hải Vinh rất hài lòng với Tống Hoa Nghĩa. Mặc dù hắn ta cũng muốn làm việc cho Dương Thanh nhưng ít ra vẫn còn giữ được lý trí.
“Chúng ta quyết định vậy nhé, trước tiên cứ bàn điều kiện, nếu cậu Thanh đồng ý chúng ta sẽ làm việc cho cậu ấy”, Tống Hoa Nghĩa nói.
Lý Hải Vinh gật đầu cười hỏi: “Thế nếu cậu Thanh từ chối thì sao?”
Tống Hoa Nghĩa lập tức im bặt. Hắn ta chỉ nghĩ tới trường hợp Dương Thanh đồng ý chứ chưa từng nghĩ anh sẽ từ chối.
“Nếu cậu ấy từ chối, chúng ta cứ rời khỏi Yến Đô. Thù oán giữa nhà họ Tống và cậu Thanh không còn liên quan tới chúng ta nữa”.
Sau một hồi im lặng, Tống Hoa Nghĩa mới lên tiếng, vẻ mặt châm chọc: “Dù nhà họ Tống bị diệt thì chúng ta cũng đã cố hết sức”.
“Cậu Thanh, chúng tôi bàn bạc xong rồi!”
Tống Hoa Nghĩa gọi điện thoại cho Dương Thanh và nói.
“Được!”
Dương Thanh chỉ nói một từ.
Ngay sau đó, cửa văn phòng bị đẩy ra từ bên ngoài, Dương Thanh và Lạc Bân bước vào.
“Cậu Thanh, chỉ cần cậu hứa với chúng tôi một chuyện thì từ nay về sau, tính mạng của chúng tôi sẽ giao cho cậu”, Tống Hoa Nghĩa đầy vẻ nghiêm túc nói.
Dương Thanh rõ ràng cảm giác được khi Tống Hoa Nghĩa nói câu này, trong mắt hắn tràn đầy mong đợi, dường như còn hơi căng thẳng.
Không chỉ Tống Hoa Nghĩa như vậy mà cả Lý Hải Vinh và Tống Hoa Nhã cũng như thế.
“Được, tôi đồng ý với mấy người!”
Dương Thanh đã đoán trước được yêu cầu mà Tống Hoa Nghĩa muốn đưa ra là gì.
Thấy Dương Thanh đồng ý mà không hỏi gì, ba người họ đều rất ngạc nhiên, Tống Hoa Nhã bối rối hỏi: “Anh Thanh, anh có biết chúng em muốn anh đồng ý điều gì không?” Đọc tiếp tại truyện t amlinh.2 47
Dương Thanh khẽ cười: “Chẳng qua là tha cho nhà họ Tống thôi, chuyện nhỏ ấy mà!”
Mấy người ngẩn ra một lúc lâu, cuối cùng Lý Hải Vinh là người định thần lại trước, bà ta nói: “Vậy thì cám ơn chủ tịch Thanh nhiều! Sau này có sắp xếp gì xin cứ căn dặn!”
Lý Hải Vinh phản ứng rất nhanh, ngay cả việc xưng hô của bà ta với Dương Thanh cũng thay đổi, trước đây là cậu thanh, bây giờ đã biến thành chủ tịch Thanh, điều này đã thể hiện được rõ ràng thái độ của bà ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!