Cảnh tượng này diễn ra quá đột ngột, vì thế nên thân thể của Lê Nguyên Thanh bị Dương Thanh đán bay cả mấy chục mét, còn bị chặt đứt một cánh tay, mọi người đều không kịp định thần.
“A…”
Lê Nguyên Thanh bỗng đau đớn la thét bi thảm, vang vọng khắp Bạch Hổ Thành.
Mãi đến lúc này, mọi người mới định thần lại.
Trong lòng Dương Thanh khá thất vọng, vốn nghĩ đòn tấn công này có thể giết chết Lê Nguyên Thanh, nhưng không ngờ Lê Nguyên Thanh chỉ bị đứt một cánh tay.
Tiêu Thanh Vân còn đang niệm Trấn Ma Kinh, ông ta đã có thể khống chế ma khí trong cơ thể rồi, nhưng sau khi niệm Trấn Ma Kinh không ngừng nghỉ, ông ta cũng cảm thấy ma khí càng lúc càng ít, còn thực lực ông ta bùng nổ cũng đang ngày càng yếu đi.
Ngay lúc này, Tiêu Thanh Vân vốn đang niệm Trấn Ma Kinh bỗng nhiên dừng lại.
Lúc này Dương Thanh mới cảm thấy dễ chịu hơn, một luồng ma khí sôi sục bùng nổ trong cơ thể anh.
Nhưng lần này, ma khí bộc phát lại có thể kiểm soát được, chứ không phải bùng nổ ngoài tầm kiểm soát, suýt nữa đã khiến Dương Thanh mất lý trí như vừa nãy.
Dương Thanh cũng không rõ, Tiêu Thanh Vân tại sao lại ngừng niệm Trấn Ma Kinh, là vì đến cực hạn của ông ta sao? Hay là vì nguyên do gì khác?
Nhưng đối với anh mà nói thì không quan trọng nữa.
Quan trọng là thực lực anh vốn dĩ không ngừng suy yếu, sau đó ma khí bùng nổ rồi lại quay về.
Có thể nói, hiện tại xem như đấu một trận với cao thủ cấp bậc như Võ Xương thì dù thua cũng có thể giữ được tính mạng.
Chỉ thấy ánh mắt Dương Thanh chợt lóe lên sát ý, nhìn chằm chằm về phía Lê Nguyên Thanh đang đau đớn.
“Không tốt rồi, cậu ta muốn giết Lê Nguyên Thanh!”
Võ Xương lập tức cảm nhận được sát ý của Dương thanh, vẻ mặt lập tức thay đổi, rống lớn với Tiêu Thanh Vân đang đứng gần Dương Thanh nhất: “Giết Dương Thanh!”
Chuyện khiến tất cả mọi người kinh ngạc là Tiêu Thanh Vân lại không quan tâm đến Võ Xương.
Mà ngay lúc này, Dương Thanh đam chân phải xuống đất, thân thể bỗng lao vọt đi.
Gần như chỉ trong chớp mắt, anh đã xuất hiện trước mặt Lê Nguyên Thanh.
“Chết!”
Dương Thanh tay cầm kiếm Thiên Tử, nâng cao chém xuống Lê Nguyên Thanh, khí thế kinh người nổ tung từ trên kiếm Thiên Tử, anh giáng xuống một kiếm không hề chần chừ.
“Không!”
Tiếng thét gào giận dữ và không cam lòng thốt ra từ sâu trong cổ họng Lê Nguyên Thanh.
“Phù!”
Kiếm Thiên Tử xuyên qua tim ông ta, vẻ mặt Lê Nguyên Thanh cứng đờ, gương mặt hoảng sợ khó tin.
Ông ta chết rồi, nhưng không ngờ bản thân lại chết trong tay một người trẻ chỉ hơn hai mươi tuổi!
“Dương Thanh!”