“Đây là thiên kiếp mà Dương Thanh gây ra sao?”
Gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Mạc Thanh Trúc hiện lên vẻ đầy khiếp sợ.
Mạc Thanh Tu gật đầu, trên mặt hiện lên vẻ đây đăm chiêu, anh ta nói: “Cậu Dương quả nhiên không phải hạng tầm thường, đến cả thiên kiếp mà anh ta tạo ra cũng mạnh như: thế”.
“Không phải...”
Mạc Thanh Trúc nhìn Mạc Thanh Tu với vẻ kinh ngạc, cô nói: “Không phải thực lực của anh ta ở Thiên Cảnh Ngũ Phẩm trung kỳ sao? Cho dù là đột phá thì cũng chỉ đột phá đến hậu kỳ của Thiên Cảnh Ngũ Phẩm thôi chứ, sao có thể gây ra được thiên kiếp chứ?”
Lúc đột phá từ Siêu Phàm Cảnh lên đến Thiên Cảnh sẽ dẫn tới thiên kiếp lần đầu tiên, rồi đến khi đột phá từ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong lên đến Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ, sẽ gây ra thiên kiếp thứ hai, sau đó là từ đỉnh phong Thiên Cảnh Lục Phẩm đột phá lên sơ kỳ Thiên Cảnh Thất Phẩm, sẽ gây ra thiên kiếp lần thứ ba.
Theo như Mạc Thanh Trúc thấy, Dương Thanh có thể đánh bại Mạc Thanh Tu với sức mạnh Thiên Cảnh Ngũ Phẩm sơ kỳ thì có thể chứng minh thực lực của anh đang ở mức trung kỳ Thiên Cảnh Ngũ Phẩm, cho dù muốn vượt thiên kiếp thì đó cũng phải là lúc đột phá từ đỉnh phong Thiên Cảnh Lục Phẩm lên đến Thiên Cảnh Thất Phẩm sơ kỳ, vượt qua thiên kiếp thứ ba.
Thế nhưng hiện giờ, Dương Thanh lại gây ra thiên kiếp, hỏi sao cô ta không kinh ngạc.
Đến lúc này, Mạc Thanh Tu vẫn vô cùng bình tĩnh, anh ta nói với giọng trầm xuống:: “Nếu như anh đoán không sai, thì cậu Dương đang đi trên con đường Tu Tiên, những võ sư của phái tu tiên mỗi một lần đột phá đều sẽ dẫn tới thiên kiếp”.
“Thiên kiếp mà bây giờ cậu Dương phải vượt qua, có lẽ chính là thiên kiếp được gây ra khi đột phá từ kỳ Trúc Cơ đến kỳ Kết Đan”.
Mạc Thanh Trúc nghe xong những lời Mạc Thanh Tu nói thì vỡ lẽ, nhưng ngay lập tức, gương mặt của cô càng lộ vẻ khiếp sợ, cô ta cất tiếng nói: “Nếu nói như vậy, thì hiện giờ anh †a vẫn đang là võ sư kỳ Trúc Cơ, mà võ sư kỳ Trúc Cơ chẳng phải cũng chỉ ngang với võ sư Thiên Cảnh Tam Phẩm và Thiên Cảnh Tứ Phẩm sao?”
“Cho dù là thực lực của anh ta rất mạnh, cùng lắm cũng chỉ là võ sư Thiên Cảnh Tứ Phẩm đỉnh phong, sao có thể đánh bại được anh chứ?”
Mạc Thanh Tu lắc đầu: “Điều này thì anh cũng không rõ, hoặc có thể cậu Dương còn có bí mật nào khác nữa”.
Nói đến đây, trong ánh mắt anh ta càng lộ rõ vẻ lo lắng.
Ngay đến cả anh ta cũng có thể phát hiện ra trên người Dương Thanh có bí mật gì đó, huống chỉ là nhị trưởng lão.
Quả nhiên, khi anh ta nhìn về phía nhị trưởng lão thì phát hiện ánh mắt nhị trưởng lão như đang rực cháy, ông ta nhìn chăm chăm vào Dương Thanh giống như đang nhìn một món bảo vật hiếm có trên thế gian vậy.
“Chẳng trách sức chiến đấu của cậu thanh niên này khủng khiếp đến vậy, thì ra là người tu tiên, hơn nữa lại chẳng phải dạng tu tiên bình thường, nếu không, cậu ta chẳng thể nào đánh bại được người có sức mạnh Thiên Cảnh Ngũ Phẩm trung kỳ khi bản thân đang ở kỳ Trúc Cơ được”.
Nhị trưởng lão thầm nói trong lòng: “Nếu như mình có thể đoạt được bí mật trên người cậu ta, với thực lực đang ở Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong như mình, chắc chẳn có thể trấn áp toàn bộ Trung Giới giới Cổ Võ”.
Nghĩ đến đây, ngọn lửa trong ánh mắt ông ta càng sôi sục hơn.
Thế nhưng, ông ta cũng không dám tùy tiện bước lên, khi nãy bị thiên kiếp của Dương Thanh đánh trúng, suýt nữa khiến ông ta bị phế bỏ một cánh tay.
Lúc này, luồng khí bao quanh người Dương Thanh đều thay đổi, một luồng thiên uy khủng khiếp, lấy Dương Thanh làm trung tâm, bắt đầu tràn ra bao phủ khắp bốn phương tám hướng.
Toàn bộ Thiên Hải Tông trên bầu trời, đều đã hóa thành biển sấm màu vàng, vô số con rồng điện tóe tia chớp đang bay lượn trên bầu trời.
Lúc này, bên trong một động tiên tu hành của Thiên Hải Tông, một ông lão với mái tóc bạc phơ đang tu luyện, bỗng nhiên ông ra mở to đôi mắt, trong con ngươi loé lên một tia sáng rạng rỡ.