Thấy Dương Thanh bước tới, các cao thủ đều kinh hãi, xem ra hai người cũng không xung đột mà đã đàm phán xong à?
Sắc mặt Đỗ Ngọc Sơn hết sức khó coi, cũng thầm kinh hãi.
Hồi nãy Dương Thanh tiện tay tạo kết giới, ngay cả lão ta cũng không thể dò xét, lão ta cũng không biết Dương Thanh và Lưu Khánh đã nói gì.
“Lưu sư huynh!”
Lưu Khánh vừa bước tới, các cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ đã vây quanh hẳn, ai cũng có vẻ lo lăng.
Họ đã cảm nhận sự mạnh mẽ của Dương Thanh, sợ hồi nãy Dương Thanh đã ép Lưu Khánh đồng ý với hiệp ước bất bình đẳng.
Lưu Khánh khẽ läc đầu, cũng không nói gì mà nhìn Dương Thanh với vẻ mong chờ.
Lúc này, Dương Thanh đã tới trước mặt Đỗ Ngọc Sơn.
“Thủ Hộ Minh?”
Dương Thanh cười khẩy: “Các người có tư cách tự nhận là Thủ Hộ Minh à?”
Khi kết giới giữa thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ chưa tan vỡ, người của Thủ Hộ Minh đã xuất hiện ở thế tục.
Khi đó Dương Thanh cứ tưởng Thủ Hộ Minh được thành lập để giúp người thế tục không bị cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ ức hiếp nữa.
Mãi đến sau này, anh mới biết Thủ Hộ Minh chỉ là một trò cười.
Đỗ Ngọc Sơn nhíu mày, híp mắt nhìn chăm chằm vào Dương Thanh: “Dương Thanh, nếu cậu đồng ý gia nhập Thủ Hộ Minh, giờ tôi sẵn lòng chỉ định cậu là người thừa kế chức minh chủ”.
Dương Thanh cười khẩy, nếu không biết tính cách của Đỗ Ngọc Sơn, có lẽ anh sẽ tưởng đối phương chỉ định lôi kéo vì coi trọng thiên phú của anh.
Nhưng anh hiểu rõ, Đỗ Ngọc Sơn chỉ kiêng dè anh nên mới cố tình nói thế.
Cho dù anh đồng ý gia nhập Thủ Hộ Minh thật, Đỗ Ngọc. Sơn cũng sẽ tìm mọi cách để tiêu diệt anh.
"Ầm!!!!"
Cùng lúc đó, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người Dương Thanh.
Lấy Đỗ Ngọc Sơn làm trung tâm, tất cả cao thủ Thủ Hộ Minh đều bị kiếm thế đáng sợ bao trùm.
Đỗ Ngọc Sơn kinh hãi.