Dương Thanh nhìn về phía Hà Hồng Viễn, cười ha hả: “Chủ gia tộc họ Hà, tôi khuyên ông nên chọn người thích hợp để thừa kế nhà họ Hà, bằng không, nhà họ Hà sẽ sụp đổ trong tay ông đấy”.
Anh nói rồi cũng đứng dậy rời đi.
Anh không cần biết Hà Hồng Viễn chọn ai làm người thừa kế nhà họ Hà nữa.
Hôm nay anh đến đây chỉ để giúp Hạ Hà, nếu Hạ Hà đã muốn Hà Hùng trở thành người thừa kế, đương nhiên Dương Thanh cũng ủng hộ Hà Hùng.
Advertisement
Giờ Trần Hải Châu và Trần Dương đã rời đi, Hạ Hà cũng tạm thời an toàn.
“Chủ gia tộc, còn chọn người thừa kế nữa không?”
Lúc này, quản gia thận trọng hỏi Hà Hồng Viễn.
Advertisement
Hà Hồng Viễn chưa nói gì, Hà Chí đã nói ngay: “Đương nhiên phải chọn người thừa kế! Bố đã tuyên bố với bên ngoài rằng sẽ chọn người thừa kế trong hôm nay, nếu không chọn ra một người thừa kế, chẳng phải nhà họ Hà sẽ trở thành trò cười của cả Trung Châu à?”
“Câm miệng!”
Hà Hồng Viễn tức giận quát, lập tức quay người, giận dữ rời đi.
Nét mặt Hà Chí lập tức cứng đờ, tức là lão ta không định chọn người thừa kế mới nữa à?
Sau khi về phòng, Hà Hồng Viễn tức giận ném hết đồ trong phòng xuống đất, nghiến răng nghiến lợi: “Điều tra cho tôi, rốt cuộc thanh niên Dương Thanh kia có lai lịch thế nào? Sao hắn dám nhúng tay vào chuyện nhà họ Hà? Còn dám chống đối cả người của gia tộc Cổ Võ họ Trần?”
“Vâng!”
Người giúp việc lập tức đáp.
Cùng lúc đó, người gia tộc Cổ Võ họ Trần vừa rời khỏi nhà họ Hà cũng quay về nơi ở của họ.
Trần Dương hỏi với vẻ khó hiểu: “Bố, Hà Hồng Viễn đã đồng ý cho chúng ta đưa Hạ Hà đi, sao tự dưng chúng ta lại từ bỏ ạ?”
Trần Hải Châu bình tĩnh nhìn Trần Dương, nói: “Theo bố biết, Hạ Hà đã ép Hà Hồng Viễn phải chọn Hà Hùng làm người thừa kế thì mới đồng ý làm thiếp của con, nhưng hôm nay, Hà Hồng Viễn lại chọn Hà Chí làm người thừa kế”.
“Trong tình huống đó, Hạ Hà sẽ ngoan ngoãn đi theo chúng ta à? Phải biết rằng cô ta còn không sợ chết”.
“Huống hồ trong tình huống hồi nãy, nếu chúng ta định ép Hạ Hà đi theo thật, Trương Kế sẽ bỏ qua à?”
Nghe thấy thế, Trần Dương khẽ gật đầu, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén, anh ta trầm giọng nói: “Cứ tưởng chúng ta có thể làm theo ý mình ở thế tục, không ngờ vẫn chưa được!”
Trần Hải Châu bỗng đổi chủ đề, hỏi: “Nghe nói bữa tiệc vào tám giờ tối nay ở khách sạn Trung Châu là do tứ trưởng lão kia tổ chức à?”
Trần Dương gật đầu, nghiêm nghị nói: “Không biết có phải thật không, con nghe nói chẳng những tứ trưởng lão là một cao thủ mà còn là luyện đan sư, thậm chí có thể luyện chế đan dược nhị phẩm”.
Trần Hải Châu nhíu mày, trầm giọng nói: “Nếu hắn luyện chế được đan dược nhị phẩm thật thì đúng là đáng kinh ngạc, xem ra tối nay chúng ta cũng phải đi, xem xem rốt cuộc tứ trưởng lão có lợi hại thế thật không”.
Trần Dương hỏi tiếp: “Vậy chúng ta có đến gia tộc khác nữa không ạ?”
Trần Hải Châu lắc đầu: “Tạm thời chờ đã, bố cứ cảm thấy tứ trưởng lão tới Trung Châu lần này không đơn giản, có lẽ hắn sẽ để lộ một số thủ đoạn trong bữa tiệc tối nay”.
Trần Dương nhíu mày: “Trương Kế đã để mắt đến, có lẽ nhà họ Hà cũng không dám tùy tiện giao thiệp với chúng ta, nếu không mau chóng đạt được thực lực hàng đầu ở Trung Châu, có lẽ sự sắp xếp của chúng ta ở Trung Châu sẽ bị ảnh hưởng nặng nề”.
Trần Hải Châu khẽ gật đầu, nét mặt cũng trầm tư hẳn.
Bây giờ, không riêng gì gia tộc Cổ Võ họ Trần, mấy thế gia lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ cũng bắt đầu trắng trợn tranh giành địa bàn, nếu họ vẫn chậm thì sẽ thua kém thế gia khác.
Trừ Trung Châu ra, các thế gia Cổ Võ cũng đang cố gắng phát triển ở mấy châu khác, chuyện này cũng liên quan đến quyền lợi của người trong gia tộc như họ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!