Vào lúc này, ngay cả Tề Lương cũng cảm nhận được sự kiêng dè tới từ sâu trong linh hồn, sắc mặt lão ta trắng bệch.
Đến giờ lão ta mới nhận ra thanh niên trước mặt lão ta là tứ trưởng lão mới của hội trưởng lão Chiêu Châu, vào tối nay, một mình anh đã giết hết mười lăm cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ.
“Trương Kế!”
Dương Thanh bỗng gọi.
Advertisement
Trương Kế lập tức bước đến, đứng thẳng, lớn tiếng đáp: “Tứ trưởng lão, có tôi!”
Dương Thanh nói: “Giờ ông hãy đọc các tội ác mà cao thủ nhà họ Tề đã gây ra từ khi bắt đầu tiến vào Trung Châu đi”.
Trương Kế vội bước lên, lấy một tập tài liệu ra, cao giọng nói: “Tề Bảo Phong, 39 tuổi, vào ngày 18 tháng 9 đã giết một người bình thường của thế tục tại đường Tân Hoa của Trung Châu, theo quy định mới, phải chết!”
Advertisement
“Tề Nhạc Sơn, 25 tuổi, vào ngày 23 tháng 9 đã giết một cao thủ nhà họ Đông ở nhà họ Đông thuộc Trung Châu, theo quy định mới, phải chết!”
...
Trương Kế liên tục đọc tên mười mấy cao thủ nhà họ Tề và những tội ác mà họ đã gây ra ở Trung Châu từ khi kết giới tan vỡ.
Trong đó, tội nhẹ thì phải tống giam, tội nặng thì phải tử hình, cũng có tội phải chịu hình phạt vô thời hạn.
Sau khi Trương Kế đọc tên xong, Dương Thanh lạnh lùng nói: “Những người mà phó thống lĩnh Trương vừa đọc tên lập tức cút ra đây”.
Nhưng người nhà họ Tề không hề nghe lời anh nói.
Trương Kế lập tức nổi giận, quát đám người nhà họ Tề: “Nếu bây giờ các người chủ động đứng ra thì xem như tự thú, theo quy định mới, có thể giảm hình phạt, còn nếu để chúng tôi tự tìm ra các người thì tội sẽ nặng hơn một bậc đấy!”
Vẫn không có ai đứng ra.
Lúc này Tề Lương tức giận nói: “Dương Thanh, cậu đừng quá đáng! Nơi này là cứ điểm của nhà họ Tề ở Trung Châu, cho dù người nhà họ Tề gây tội ác thật thì cũng từ trước khi có quy định mới, cậu không có quyền xử phạt cao thủ nhà họ Tề”.
Dương Thanh bỗng mỉm cười, nhưng nụ cười của anh lại khiến người nhà họ Tề sởn gai ốc.
Dương Thanh híp mắt nhìn chằm chằm vào Tề Lương: “Tức là nhà họ Tề không định giao tội phạm ra à?”
Tề Lương ngạo nghễ nói: “Nhà họ Tề đường đường là một trong các gia tộc hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, thế tục có tư cách gì để đòi người của chúng tôi?”
Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén, anh híp mắt nhìn chằm chằm vào Tề Lương: “Nếu vậy thì tôi phải đích thân ra tay rồi!”
Sau khi anh dứt lời, một thanh trường kiếm bỗng xuất hiện trong tay anh.
Đó chính là Thiên Tử Kiếm!
Ngay khi Thiên Tử Kiếm xuất hiện trong tay anh, Dương Thanh có cảm giác mình đã hợp nhất với thanh kiếm, dường như nó đã là một phần cơ thể anh.
Đồng thời, khí thế mạnh mẽ hơn cũng lan ra từ người anh.
Sắc mặt Tề Lương vô cùng khó coi, đương nhiên lão ta cũng cảm nhận được rằng khí thế của Dương Thanh càng mạnh hơn nữa.
Lão ta nhìn chằm chằm vào Thiên Tử Kiếm trong tay Dương Thanh, hiểu rõ chắc chắn thanh trường kiếm này không phải vật bình thường.
Bầu không khí hết sức căng thẳng!
Trương Kế theo sát sau lưng Dương Thanh, chỉ cần Dương Thanh ra tay, ông ta cũng sẽ lao về phía kẻ địch, tuy ông ta biết mình chỉ vừa bước vào Thiên Cảnh, còn phần lớn các cao thủ đang có mặt đều đã đạt đến Thiên Cảnh, nhưng ông ta vẫn không sợ hãi, trên mặt ông ta tràn ngập ý chí chiến đấu điên cuồng.
Đúng lúc này, một người trung niên bỗng chậm rãi đi tới.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!