Thân phận của thanh niên trước mặt đã rất rõ rồi!
Từ Đạt hoảng sợ nói: “Cậu... cậu là Dương Thanh!”
Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén, anh lạnh lùng nói: “Nếu đã đoán ra, giờ anh chết được rồi!”
Advertisement
“Bịch!”
Chân Từ Đạt lập tức mềm nhũn, khuỵu xuống đất, người anh ta không ngừng run rẩy.
Advertisement
Anh ta không quỳ vì lý do gì khác, mà sau khi biết thân phận của Dương Thanh, nỗi sợ hãi đã khiến người anh ta mềm nhũn, khuỵu luôn xuống đất.
Thậm chí anh ta còn không thể nghĩ đến việc chạy trốn.
“Xin... xin cậu đừng giết tôi, nếu Hạ Hà là người phụ nữ của cậu, sau này tôi không dám quấy rầy cô ấy nữa, xin cậu rộng lượng cho tôi một con đường sống, sau này tôi không dám làm phiền Hạ Hà nữa đâu, giờ tôi sẽ cút về Hạ Giới giới Cổ Võ ngay, không đến thế tục nữa”.
Sau khi hoàn hồn, Từ Đạt lập tức dập đầu cầu xin.
Hạ Hà sững sờ, cô ta vẫn đang ngơ ngác, không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Từ Đạt là cháu ruột của người đại diện cho nhà họ Từ ở Trung Châu, rất được nuông chiều.
Trước đó khi người nhà họ Từ đến nhà họ Hà, Hà Hồng Viễn như sắp quỳ xuống trước mặt đối phương, mà người đến nhà họ Hà đó chỉ là thuộc hạ của Từ Chấn Hoa chứ không phải dòng chính nhà họ Từ.
Có thể thấy, một người hầu của nhà họ Từ đã có thể khiến người giàu nhất Trung Châu suýt quỳ xuống, còn Từ Đạt lại là dòng chính nhà họ Từ thực thụ, còn là cháu ruột Từ Chấn Hoa.
Không ngờ lúc này Từ Đạt lại quỳ xuống trước Dương Thanh, xin anh cho mình một con đường sống.
Hạ Hà nhìn người thanh niên chắn trước mặt mình, bỗng hơi ngẩn ra, cho dù là ở đâu, vào bất cứ lúc nào, người đàn ông này vẫn chói mắt như thế.
Cô ta bỗng hiểu tại sao Dương Thanh dám coi nhẹ nhà họ Hà, vì trong mắt Dương Thanh, nhà họ Hà đúng là vô cùng bé nhỏ.
Lúc này, Dương Thanh đi tới trước mặt Từ Đạt, nhìn đối phương từ trên cao: “Anh tự dưng tìm đến nơi này, chắc phải có ai xui khiến chứ?”
Từ Đạt vội nói: “Đều do Hà San của nhà họ Hà ở Trung Châu, cô ta đã gửi ảnh chụp cậu và cô Hạ đi cùng nhau cho tôi, còn gửi cả định vị của hai người”.
“Hà San!”
Nghe thấy Từ Đạt nói thế, Hạ Hà vô cùng tức giận, cắn chặt răng: “Sao chị ta có thể làm thế chứ? Cho dù thế nào, tôi cũng là em họ chị ta cơ mà!”
Từ Đạt nói thêm: “Con ả đê tiện đó vẫn luôn âm thầm liên lạc với tôi, muốn tôi giúp cô ta nắm quyền, còn nói chỉ cần cô ta lên nắm quyền, sau này cả nhà họ Hà sẽ nghe theo lệnh tôi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!