Thành Cửu Châu, Trung Châu.
Đây là một thành phố trong lòng thành phố, kinh doanh cả về ẩm thực, quần áo, chỗ ở và du lịch, ngoài ra còn có cả các cửa hàng đồ hiệu hàng đầu thế giới.
“Đây chính là Thành Cửu Châu của tập đoàn Nhạn Thanh à?”
Hạ Hà nhìn Dương Thanh bên cạnh, cười hỏi.
Advertisement
Dương Thanh gật đầu, nói với vẻ cảm khái: “Khi tổng giám đốc Lạc nhắc đến ý tưởng về Thành Cửu Châu với tôi, tôi đã rất mong chờ, ông ấy vốn định dùng năm năm để xây dựng Thành Cửu Châu ở mọi thành phố lớn của Chiêu Châu, không ngờ mới hơn hai năm ngắn ngủi, hạng mục Thành Cửu Châu đã hoàn thành rồi”.
Đối với tập đoàn Nhạn Thanh bây giờ, chắc chắn Thành Cửu Châu vẫn là hạng mục mang lại lợi nhuận lớn nhất.
Advertisement
Hai năm qua, Lạc Bân đã chi một số tiền khổng lồ để chế tạo Thành Cửu Châu hoàn hảo.
Giờ cuối cùng Thành Cửu Châu cũng hoàn thành, hơn nữa còn trở thành kiến trúc đặc trưng ở các thành phố lớn, chỉ riêng thu nhập từ tiền thuê hàng năm đã là một con số khổng lồ.
Huống hồ giờ mới là bắt đầu, sau này lợi nhuận từ Thành Cửu Châu sẽ ngày càng cao hơn.
Dương Thanh và Hạ Hà đi vào Thành Cửu Châu, ngắm nhìn khung cảnh đẹp đẽ, tựa như một cặp tình nhân đang yêu nhau nồng nhiệt.
Hạ Hà từng là ngôi sao nổi tiếng, tuy giờ cô ta đã ít hoạt động nhưng vẫn được yêu thích, nếu không che chắn kỹ càng, có lẽ cô ta đã bị người hâm mộ nhận ra.
“Dương Thanh, tôi muốn ăn kem!”
Đúng lúc này, Hạ Hà bỗng chỉ về phía một quán kem ở cách đó không xa, háo hức nói.
Đó là một quán kem do người nước ngoài mở, trước cửa hàng, một người nước ngoài đang cầm một cái muôi dài, không ngừng trêu một đứa bé.
Đứa bé vừa vươn tay tới, định cầm kem, người nước ngoài kia đã rụt muôi về, lấy cả kem lại như làm ảo thuật.
Trước quán kem còn có một đoàn khách du lịch đang hóng chuyện.
Thấy dáng vẻ mong chờ của Hạ Hà, Dương Thanh mỉm cười, lập tức bước qua đó, một lúc lâu sau, cuối cùng cũng đến lượt Dương Thanh.
Người bán kem định trêu Dương Thanh nhưng tốc độ của anh còn nhanh hơn, đối phương chưa kịp rụt muôi về, Dương Thanh đã cầm cây kem trong tay rồi.
Đám trẻ con xung quanh thấy thế, đều kích động hoan hô, Dương Thanh là khách hàng đầu tiên thuận lợi lấy được cây kem từ lần đầu.
Người bán kem giơ ngón cái với Dương Thanh, mỉm cười thân thiện.
“Của cô đây!”
Dương Thanh cầm kem đến bên cạnh Hạ Hà, đưa kem cho cô ta.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Hạ Hà tràn ngập sự vui vẻ, cô ta cắn một miếng kem lớn, nói với vẻ hưởng thụ: “Lâu lắm rồi tôi không được ăn kem, những năm còn làm ngôi sao, tôi không được ăn cái này, không được ăn cái kia, giờ cuối cùng cũng không phải chịu gánh nặng tâm lý nữa, thích ăn gì cũng được”.
Dương Thanh cũng cầm một cây kem, anh vừa cắn một miếng nhỏ thì Hạ Hà đã giữ tay anh, sau đó cắn một miếng lớn ở chỗ mà Dương Thanh vừa cắn.
Thấy mặt Hạ Hà đỏ bừng, khóe miệng vẫn dính kem, Dương Thanh thầm cười khổ, sao anh lại không biết tình cảm của Hạ Hà với mình chứ?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!