Hồi trước Dương Thanh là Chiến Thần của biên giới phía Bắc, được gọi là Dương Bất Bại, mình anh có thể chống lại nửa quốc gia, thực lực mạnh hơn ông ta cũng thôi, nhưng tại sao thanh niên bên cạnh Dương Thanh cũng mạnh đến thế?
Tại sân bay quốc tế Trung Châu.
Hạ Lâm nhìn theo hướng chiếc xe rời đi, hỏi Cố Tư Tư bên cạnh: “Chị Tư Tư, sao em lại có cảm giác bóng lưng của hai thanh niên kia hơi quen quen thế?”
Cố Tư Tư cũng cảm thấy hai bóng lưng kia hơi quen, bóng dáng Dương Thanh bỗng xuất hiện trong đầu cô ta, nhưng cô ta nhanh chóng lắc đầu: “Không thể là anh ta được!”
Advertisement
Hạ Lâm ngờ vực hỏi: “Chị Tư Tư, chị nói gì thế?”
Cố Tư Tư lắc đầu, nói: “Không có gì! Phía trước toàn người của chiến vực, chúng ta đứng xa quá, không nhìn rõ mặt tứ trưởng lão”.
Cô ta cảm thấy hơi mất mát.
Advertisement
Hồi nãy khi nghe chú Hà nói tứ trưởng lão rất trẻ, cô ta cũng hơi mong chờ, nếu cô ta được tứ trưởng lão nhìn trúng thì tốt biết bao?
Đến khi đó, các thế lực ở Hạ Giới giới Cổ Võ cũng không dám nhòm ngó nhà họ Cố nữa.
Người giàu nhất Trung Châu - Hà Hồng Viễn lắc đầu với vẻ cay đắng, thở dài: “Vốn định gặp tứ trưởng lão nhân cơ hội này, nào ngờ chúng ta còn không có tư cách đến gần cậu ấy”.
Lão dẫn cháu gái mình tới đây vì tứ trưởng lão, nào ngờ ngay cả người giàu nhất Trung Châu như lão cũng không có tư cách đến gần.
Không riêng gì lão, người của hiệp hội võ thuật và các gia tộc hàng đầu Trung Châu đều không có tư cách tới gần.
Dương Thanh vừa xuất hiện đã được tinh nhuệ của chiến vực Trung Châu bảo vệ, Dương Thanh lại bước ra cùng với đám đông, thậm chí một số nhân vật lớn ở Trung Châu còn không thấy rõ Diệp Chiến Quốc đang đón người nào.
Cháu gái Hà Hồng Viễn thầm thở phào nhẹ nhõm, cười với Hà Hồng Viễn: “Ông à, nếu không gặp được tứ trưởng lão thì chúng ta đi thôi!”
Hà Hồng Viễn gật đầu, nhìn cô cháu gái đang đeo kính râm, nói: “Cháu yên tâm, chắc chắn ông sẽ nghĩ ra cách gặp tứ trưởng lão, cho dù tứ trưởng lão không coi trọng cháu, ít nhất cũng sẽ giúp cháu giải quyết cậu ấm nhà họ Tề chó má kia”.
Nghe thấy Hà Hồng Viễn nói thế, giọng cô gái hơi nghẹn ngào: “Cảm ơn ông ạ!”
Dương Thanh đã được tinh nhuệ của chiến vực Trung Châu hộ tống rời đi, các nhân vật lớn của Trung Châu cũng chỉ có thể rời đi.
Cố Tư Tư nhìn Hạ Lâm, nói: “Lâm à, đừng nhìn nữa, chúng ta cũng đi thôi!”
Phía bên kia, Dương Thanh đã được Diệp Chiến Quốc đưa đến một căn biệt thự độc lập.
Diệp Chiến Quốc đưa Dương Thanh vào biệt thự, cung kính nói: “Tứ trưởng lão, cậu tạm thời ở đây trong khoảng thời gian ở Trung Châu nhé, cậu có hài lòng với nơi này không? Nếu không hài lòng, cậu có yêu cầu gì thì cứ bảo tôi!”
Dương Thanh lắc đầu: “Cảm ơn thống lĩnh Diệp, tôi rất hài lòng với nơi này!”
Đây là một căn biệt thự độc lập giữa sườn núi, cả vị trí lẫn kiểu dáng đều rất giống với dinh thự Vân Phong của Dương Thanh ở Yến Đô.
Hơn nữa trong phạm vi mấy cây số cũng không có kiến trúc nào khác.
Quan trọng là linh khí ở đây vô cùng nồng đậm, rất thích hợp để tu luyện.
Bởi vậy có thể thấy Diệp Chiến Quốc đã bỏ công sắp xếp.
Dương Thanh chợt hỏi: “Đúng rồi, tôi nghe nói Trung Châu đã thành lập một quân đoàn cao thủ? Đội trưởng của quân đoàn này là cựu Chiến Thần của biên giới phía Tây - Mạnh Thiên Lan đúng không?”
Diệp Chiến Quốc gật đầu, cười nói: “Chiến Thần Mạnh chủ động rút khỏi vị trí Chiến Thần của biên giới phía Tây, cũng chủ động yêu cầu đến Trung Châu, giờ quân đoàn cao thủ vừa được thành lập, đang mời chào cao thủ từ khắp nơi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!