“Các người là ai?”
Đỗ Trọng ra khỏi phòng, nhìn thấy một cô gái trẻ mặc trang phục truyền thống đang đứng trước tòa nhà của ông ta, phía sau cô gái là hai lão già có khí thế mạnh mẽ.
Ngoài ra, bên cạnh cô gái còn có mấy thanh niên, đều khoảng ba mươi tuổi.
Advertisement
Nhưng khí thế của họ đều rất mạnh, có lẽ đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh, nhất là cô gái dẫn đầu, khí thế của cô ta càng mạnh mẽ hơn.
Đỗ Trọng chú ý đến cô gái dẫn đầu ngay vì cô gái này vô cùng xinh đẹp, như tiên nữ đến từ chín tầng trời.
Không những thế, khí thế thoáng lan ra từ người cô gái này cực mạnh, có lẽ đã đạt đến bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
Advertisement
Hai lão già sau lưng cô gái có khí thế càng mạnh mẽ hơn, chắc chắn là cao thủ Thiên Cảnh.
Không chỉ có hai cao thủ Thiên Cảnh phía sau cô gái, những thanh niên khác cũng có cao thủ Thiên Cảnh đi theo.
Lúc này, một nam thanh niên bỗng nhìn về phía Đỗ Trọng, hỏi: “Ông chính là Đỗ Trọng - tông chủ Võ Tông à?”
Đối phương rất vênh váo, không hề tôn trọng Đỗ Trọng.
Đỗ Trọng biết đối phương có địa vị rất cao, cũng không dám chần chừ, vội nói: “Tôi chính là Đỗ Trọng, không biết mấy vị khách quý tới đây có việc gì?”
Một cô gái nói: “Chúng tôi đến chơi không được à? Cứ phải có việc hả?”
Đỗ Trọng lập tức cạn lời, các người đã dẫn cao thủ Thiên Cảnh tới rồi, đúng là chỉ tới chơi thôi ư?
Đương nhiên, ông ta chỉ nghĩ thầm thế thôi chứ không dám nói thành lời.
Lúc này, cô gái dẫn đầu chợt nói: “Được rồi, đừng ồn ào nữa, nói chuyện chính đi!”
Đỗ Trọng biết cô ta sắp nói ra mục đích rồi.
Thấy cô gái dẫn đầu lên tiếng, lúc này những người khác mới im lặng.
Cô gái dẫn đầu nói: “Chào tông chủ Đỗ, chúng tôi là con cháu của các gia tộc ở Hạ Giới giới Cổ Võ, tôi đến từ nhà họ Liễu, tên Liễu Như Yên”.
Đỗ Trọng khẽ gật đầu, nói: “Cô Liễu có việc gì, xin cứ nói thẳng!”
Liễu Như Yên nói: “Không giấu gì tông chủ Đỗ, lần này chúng tôi đến thế tục để gây dựng thành tích, chúng tôi tới Võ Tông để đại diện cho gia tộc, tiến vào Bắc Vực Ma Sơn”.
“Dù sao Bắc Vực Ma Sơn cũng là địa bàn của Võ Tông, hôm nay chúng tôi đến đây để thăm hỏi”.
Đỗ Trọng nhíu mày, lập tức sầm mặt: “Có lẽ cô Liễu không định thăm hỏi, mà đến để ra oai với tôi nhỉ?”
Sao ông ta lại không rõ ý định của đám người này chứ?