Nhiếp Thu nói lớn: “Ông... ông không được giết tôi, theo quy định của Thủ Hộ Minh, cao thủ Thiên Cảnh không được ra tay với cao thủ dưới Thiên Cảnh, nếu ông giết tôi, chắc chắn Thủ Hộ Minh sẽ không bỏ qua cho ông”.
Lệ Trần cười lạnh: “Tôi đã bày phong ấn trong hang động này, cho dù tôi giết ông thì sức mạnh cũng sẽ không tràn ra ngoài, làm gì có ai biết Lệ Trần tôi đã bước vào Thiên Cảnh chứ?”
Lúc này Nhiếp Thu mới nhận ra hang động đã bị một luồng sức mạnh Phong Ấn đáng sợ bao phủ, mặt lão ta lập tức tái mét.
Advertisement
Với tư cách là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đã lĩnh ngộ sức mạnh Phong Ấn, lão ta hiểu rõ thuật phong ấn do một cao thủ Thiên Cảnh thi triển sẽ đáng sợ tới mức nào.
Nếu Lệ Trần đã dùng sức mạnh Phong Ấn để phong ấn hang động này, nơi đây sẽ là lãnh địa của Lệ Trần, Lệ Trần có thể làm bất cứ thứ gì mà lão muốn.
Advertisement
Lệ Trần ngạo nghễ nhìn Nhiếp Thu: “Bây giờ ông còn thắc mắc gì không? Tôi có thể trả lời trước khi giết ông”.
Trên mặt Nhiếp Thu tràn ngập vẻ tuyệt vọng, trước mặt cao thủ Thiên Cảnh, lão ta còn không dám phản kháng.
Thật ra không có cảnh giới nào là bán bộ, nhưng ở thế tục, có rất nhiều cao thủ muốn thể hiện rõ sự mạnh mẽ của mình ở cảnh giới nào đó, nên mới đặt ra cảnh giới bán bộ.
Lão ta chỉ thuộc nhóm có thực lực mạnh nhất trong số các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thôi, nhưng Siêu Phàm Cửu Cảnh vẫn chỉ là Cửu Cảnh, còn Thiên Cảnh chính là Thiên Cảnh, hai bên chênh nhau quá nhiều.
Nếu Lệ Trần muốn giết lão ta thì dễ như trở bàn tay.
Lão ta có muốn phá vỡ phong ấn của Lệ Trần thì cũng không làm được.
Trừ khi Lệ Trần chủ động hóa giải phong ấn, hoặc bị giết, bằng không, một mình lão ta không thể phá nổi phong ấn này.
Rõ ràng đây là chuyện không thể xảy ra.
Lão ta không thể khiến Lệ Trần hóa giải phong ấn, cũng không giết nổi Lệ Trần, đã vậy thì chỉ có thể chờ bị giết.
Sau khi nghĩ thông, Nhiếp Thu cũng bình tĩnh lại, lão ta nhìn Lệ Trần: “Tôi muốn biết, ông là cao thủ Thiên Cảnh, tại sao lại giúp một con kiến chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong đây?”
Lệ Trần nhìn về phía Mã Siêu, sắc mặt hơi phức tạp.
Lão im lặng mấy giây rồi mới nói: “Cậu ấy có Thị Huyết Châu, dưới sự ăn mòn của Thị Huyết Châu, cơ thể của cậu ấy đã rất gần với ma thân, nếu cậu ấy có thể luyện hóa Thị Huyết Châu rồi tu luyện công pháp ma đạo, tương lai của cậu ấy sẽ không thể đo lường, dù sao cậu ấy cũng còn rất trẻ, đường sau này còn dài, vượt xa tôi chỉ là vấn đề thời gian. Đương nhiên đây chỉ là một nguyên nhân, ngoài ra...”
Nói đến đây, Lệ Trần bỗng ngừng lại.
Nhiếp Thu hỏi: “Còn tại sao nữa?”