Yamamura Kazuya híp mắt nhìn chằm chằm vào Tần Hạo rồi lại nhắm nghiền mắt, cũng có vẻ khinh thường như khi đánh với Vương Trung, hình như không coi Tần Hạo ra gì.
Trong mắt Tần Hạo lóe lên sát khí, ông ta cắn răng: “Ông sẽ phải trả giá đắt vì sự ngông cuồng của mình!”
Sau khi Tần Hạo dứt lời, khí thế Siêu Phàm Lục Cảnh trung kỳ bỗng bùng nổ từ người ông ta.
Advertisement
Rốt cuộc Yamamura Kazuya cũng mở mắt ra, trong mắt có vẻ nghiêm nghị.
Rõ ràng ông ta cũng nhận thấy thực lực của đối thủ lần này hơn xa Vương Trung.
“Hừ!”
Advertisement
Yamamura Kazuya cười lạnh: “Người Chiêu Châu đúng là trơ trẽn, tôi mới đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong mà các người lại cử cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh trung kỳ khiêu chiến tôi, hơn tôi hẳn hai cảnh giới cơ đấy!”
“Nhưng không sao, tôi sẽ dùng thực lực để tát mạnh vào mặt cao thủ Chiêu Châu các người, để cao thủ Chiêu Châu biết trước thực lực tuyệt đối, âm mưu thủ đoạn gì cũng vô dụng thôi”.
Câu nói này khiến cao thủ Chiêu Châu vô cùng tức giận.
“Đồ khốn! Tần Hạo, đánh tên khốn nước Dương này mạnh vào, cho ông ta biết không được phép sỉ nhục cao thủ Chiêu Châu!”
“Đúng thế! Đánh ông ta mạnh vào, đánh đến mức mẹ ông ta cũng không nhận ra ấy”.
“Tên khốn này đúng là khinh người quá đáng!”
Cao thủ Chiêu Châu đều tức điên.
Tần Hạo lạnh lùng nhìn Yamamura Kazuya, nói: “Tôi tấn công đây, ông chuẩn bị xong rồi chứ!”
Nhưng ông ta vừa dứt lời, Yamamura Kazuya đã lao đến chỗ ông ta trước.
Tần Hạo lập tức biến sắc, bỗng đấm về phía trước.
“Rầm!”
Một tiếng động rất lớn vang lên, nắm đấm của Tần Hạo và Yamamura Kazuya va mạnh vào nhau, Tần Hạo lập tức lùi năm, sáu bước, suýt ngã khỏi sàn đấu.
“Cẩn thận!”
Cao thủ Chiêu Châu đều sững sờ.
Tần Hạo là cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh trung kỳ mà cũng sắp thua ư?
Tuy ván đấu vừa bắt đầu, nhưng chưa gì Tần Hạo đã bị Yamamura Kazuya dồn đến rìa sàn đấu rồi.
Sĩ khí bên cao thủ nước Dương tăng vọt, bắt đầu hoan hô.
“Yamamura Kazuya, cố lên!”
“Yamamura Kazuya, đừng nương tay, đánh ông ta mạnh vào, cho cao thủ Chiêu Châu biết họ đều là đồ vô dụng không chịu nổi một đòn!”