Chương 2396:
“Tôi khuyên nhà họ Đậu nên tiết lộ bí mật của mấy người ra thì hơn, như thế thì mới biết cách để giết chết Đậu Hầu được. Nếu không, hôm nay đừng ai muốn sống sót trở về, ông ta nhất định giết sạch tất cả chúng ta”.
Đậu Kính tức giận: “Thái Hiền, ông bớt nói xàm đi! Nhà họ Đậu chúng tôi có thể có bí mật nào chứ?”
“Nếu không có bí mật thì giải thích thế nào về tình trạng đó của Đậu Hầu?”, Thái Hiền chất vấn.
Đậu Kính giận dữ quát: “Làm sao tôi biết được? Nơi này không chỉ có các ông mà còn có những cao thủ nhà họ Đậu. Lúc nãy Đậu Hầu cũng giết không ít cao thủ gia tộc chúng tôi, nếu có cách giết chết ông ấy, chúng tôi có thể trơ mắt nhìn hết người này đến người khác bị giết hay sao?”
Thái Hiền chưa kịp mở miệng đã bị Thượng Quan Nhu tức giận quở trách: “Ngậm miệng lại hết cho tôi! Ai dám nói thêm một câu vô nghĩa, tôi sẽ giết người đó ngay lập tức!”
Cô ta vừa dứt lời thì bóng dáng của Thượng Quan Hoàng xuất hiện, ánh mắt lạnh lùng quét qua toàn bộ những người ở đây, lớn tiếng nói: “Bây giờ đang là thời khắc hung hiểm của toàn bộ Hoàng thành, ai dám gây rối thì đừng trách tôi không nể mặt!”
Cùng lúc lời nói vang lên, một cảm giác áp bức nặng nề từ lão ta truyền tới.
Ánh mắt của Thái Hiền trở nên nặng nề, khí thế võ đạo mà Thượng Quan Hoàng vừa thể hiện ra không ngờ lại có thể áp chế lão ta một cách vững vàng.
Thượng Quan Hoàng ra mặt mới khiến mọi người ngừng tranh cãi, mọi ánh nhìn quay trở lại Đậu Hầu và Lý Trọng trên chiến trường.
Sau khi bị hai tia sáng từ đôi mắt Đậu Hầu quét trúng, trên người Lý Trọng xuất hiện hai lỗ máu, rồi lại bị Đậu Hầu đánh một đòn mạnh.
Lúc này khí thế đã giảm xuống rất nhiều, lão ta cắn chặt răng, hai mắt nhìn chằm chằm Đậu Hầu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Rốt cuộc mày là quái vật gì vậy?”
Đậu Hầu không trả lời câu hỏi của Lý Trọng mà chỉ cất bước tiến về phía lão ta.
Lý Trọng không dám lơ là, dần dần ngưng tụ sức mạnh toàn thân vào nắm đấm phải, hai mắt nhìn chằm vào Đậu Hầu, chờ thời cơ tốt nhất giáng cho lão ta một đòn trí mạng.
Mục tiêu quan trọng nhất là đôi mắt của Đậu Hầu. Lý Trọng cực kỳ cảnh giác, vừa rồi chính hai tia sáng sắc bén được bắn ra từ đôi mắt này đã khiến lão ta bị thương nặng.
“Ông lùi lại trước đi!”
Đúng lúc này, một người trẻ tuổi bỗng nhiên chắn phía trước Lý Trọng.
“Cậu Thanh!”
Thấy Dương Thanh ra mặt, Lý Trọng vui mừng khôn xiết.
Lão ta không phải đối thủ của Đậu Hầu, cũng không phải đối thủ của Dương Thanh. Bây giờ Dương Thanh ra mặt, liệu anh có thể tiêu diệt Đậu Hầu hay không?
“Cậu Thanh, Đậu Hầu rất mạnh, cậu nhất định phải cẩn thận, nhất là hai mắt của hắn ta!”
Lý Trọng dặn dò một câu, sau đó nhanh chóng lui ra phía sau.
Hiện giờ chiến trường đã không còn liên quan gì đến lão ta. Vốn dĩ Lý Trọng đã bị thương rất nặng, cho dù dùng toàn lực ra đánh một đòn vào Đậu Hầu cũng không mảy may làm lão ta bị thương.
Giờ đây, chỉ có thể gửi gắm mọi hy vọng vào Dương Thanh.
“Black Doctor, tôi biết là ông!”