Chương 2054:
Đoàn Hoàng đã là người mạnh nhất của Hoàng tộc họ Đoàn rồi, ngay cả lão ta cũng không chịu nổi một đòn thì ai có thể trả thù đây?
Đoàn Vô Nhai cũng rất khó chịu, mặc dù giữa ông ta với Dương Thanh không được xem là rất thân thiết nhưng có thể tin tưởng lẫn nhau, ông ta là người bị kẹp ở giữa.
“Cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh của Hoàng tộc họ Vũ đã xuất hiện rồi, chẳng bao lâu nữa cái chết của Đoàn Vô Viêm sẽ truyền đến tai Vũ Vũ Lan, bà ấy có thời gian rồi chắc chăn sẽ ra tay với cậu”.
Đột nhiên Đoàn Hoàng nhìn Đoàn Vô Nhai, nói: “Con là người có tài năng võ thuật mạnh nhất của Hoàng tộc họ Đoàn ta, hôm nay con cũng bước vào Thần Cảnh đỉnh phong thì ngôi vị lẽ ra nên truyền cho con”.
“Nhưng dù sao thì cái chết của Vô Viêm cũng liên quan đến con, Vũ Vũ Lan chắc chắn sẽ không tha cho con, sau này con mãi mãi rời khỏi Hoàng tộc họ Đoàn đi!”
Vừa dứt lời, Đoàn Vô Nhai lập tức biến sắc: “Bố, bố muốn đuổi con đi?”
Đoàn Hoàng lắc đầu, đỏ mắt nói: “Không phải bố muốn đuổi con mà là con bắt buộc phải đi, bố rõ hơn ai hết Vũ Vũ Lan điên cuồng cỡ nào”.
“Từ sau khi bà ấy được đón về Hoàng tộc họ Vũ thì chưa từng tái hôn, nếu không phải ràng buộc gia tộc thì bà ấy đã đón Vô Viêm về Hoàng tộc họ Vũ lâu rồi”.
“Bây giờ bà ấy mất đi đứa con trai yêu quý, con nghĩ bà ấy có thể bỏ qua cho mọi người sao?”
“Con ở lại Hoàng tộc họ Đoàn chỉ có con đường chết thôi, thậm chí còn mang đến tai họa cho Hoàng tộc họ Đoàn”.
“Bây giờ chỉ có cách đuổi con ra khỏi Hoàng tộc họ Đoàn mới có thể tránh được tai họa cho Hoàng tộc họ Đoàn. ©on đi rồi bố sẽ chỉ định anh cả con làm người thừa kế Hoàng tộc”.
“Mặc dù nó chỉ là Thần Cảnh trung kỳ, tài năng võ thuật cũng kém xa con và Vô Viêm, nhưng suy cho cùng nó là con trưởng của Hoàng tộc họ Đoàn ta, đợi nó bước vào Thần Cảnh đỉnh phong thì bố sẽ suy xét nhường ngôi cho nó”.
Sau khi nói xong, Đoàn Hoàng bỗng chốc như già đi mười mấy tuổi, sắc mặt tiều tụy.
Hai mắt Đoàn Vô Nhai đỏ hoe, tất nhiên ông †a có thể hiểu những lời Đoàn Hoàng nói.
Đoàn Hoàng đuổi ông ta ra khỏi Hoàng tộc cũng là đang cứu ông ta.
“Phụ hoàng, Vô Nhai bất hiếu, sau này không thể ở bên báo hiếu người, mong người chăm sóc tốt bản thân!”
Đoàn Vô Nhai quỳ xuống đấy, nghẹn ngào nói.
“Bộp bộp bộp Nói xong, ông ta dập đầu ba cái.
Đoàn Ngữ Yên cũng vội quỳ xuống, lạy rồi lại lạy. Đối với cô ấy, người ông nội này vô cùng xa lạ.
“Đi đi! Đi cả đi!”
Đoàn Hoàng xoay người, không nhìn Đoàn Vô Nhai nữa mà vừa đi vừa nói. Dáng người thẳng tắp ban đầu cũng hơi khom xuống.
Đoàn Vô Nhai xót xa, hai tay siết chặt lại, ông ta muốn ở lại Hoàng tộc họ Đoàn, cùng đối mặt với cơn giận của Vũ Vũ Lan. Nhưng ông ta biết, đứng trước Hoàng tộc họ Vũ lớn mạnh, ông ta chẳng là gì cả.
Ở lại Hoàng tộc họ Đoàn sẽ mang đến tai họa càng lớn hơn cho Hoàng tộc.
Trong lòng Dương Thanh cũng có rất nhiều cảm xúc, anh chưa từng nghĩ sẽ có ngày hôm nay.