Chương 1705:
Tiết Vương cười nói: “Chắc chắn không phải chuyện gì lớn, nếu không Bạch Vương sẽ không mỉm cười. Nếu tôi đoán không nhầm, hẳn là đã bàn bạc xong chuyện bắt tay với thế lực đứng đầu Miêu Thành đúng không?”
“Thật à?”
Tào Vương vui vẻ hỏi.
“Ha ha!”
Bạch Vương cười to: “Không hổ là quân sư của Liên minh Vương tộc chúng ta, chuyện gì cũng không qua mắt được Tiết Vương!”
“Cuối cùng cũng đợi được đến ngày này!”
Tào Vương kích động nói.
Bạch Vương nhìn Tào Vương thật kỹ rồi nói: “Tôi đã liên hệ được với một đại sư cổ thuật Thần Cảnh của Miêu Thanh, lão ta mới cho người trả lời là sẵn sàng bắt tay với chúng ta”.
“Vị đại sư cổ thuật này tên là Lưu lão quái, không có môn phái gì nhưng thuộc hạ lại là bốn đệ tử có tài năng xuất chúng”.
“Thực lực của bốn đệ tử đều từ bán bộ Thần Cảnh trở lên, thậm chí đại đệ tử của lão ta đã bước vào Thần Cảnh”.
“Ở Miêu Thành, Lưu lão quái cũng là người có tiếng. Mặc dù không có gia tộc tông môn nhưng lại được rất nhiều gia tộc mời đến làm khách!”
Bạch Vương kể mọi chuyện.
“Tốt quá!”
Mã Vương cười nói: “Có đại sư cổ thuật ở đây, ngày chúng ta khống chế Yến Đô sắp tới rồi!”
“Có điều đại đệ tử của Lưu lão quái đã là người đã tiến vào cảnh giới Thần Cảnh. Sau khi chúng ta khống chế Đế Thôn, liệu lão ta có đá chúng ta ra khỏi ván cờ không?”
Tiết Vương lo lắng hỏi.
Lão ta vừa dứt lời, các vị Vương khác cũng nghiêm túc hẳn lên.
Dù gì Liên minh Vương tộc này được lập ra để khống chế hoàn toàn Đế Thôn, chưa bao giờ nghĩ đến việc chia sẻ miếng bánh với các thế lực khác.
Trong Liên minh Vương tộc, người mạnh nhất là Bạch Vương nhưng chỉ mới đến bán bộ Thần Cảnh.
Mà trong bốn đồ đệ của Lưu lão quái, có ba người đã đến bán bộ Thần Cảnh, thậm chí có một người còn là cao thủ Thần Cảnh, vậy thực lực của Lưu lão quái kia mạnh đến nhường nào?
Cao thủ thế này sẽ giúp đỡ Liên minh Vương tộc khống chế Đế Thôn hay sao?
“Mọi người yên tâm đi, Lưu lão quái không có ý định giành Đế Thôn, lão ta chỉ đồng ý giúp chúng ta giải quyết Dương Thanh, còn lại phải dựa vào chính chúng ta”.
Bạch Vương cười nói.
“Hả?”
Tiết Vương ngạc nhiên: “Lão ta không có ý định gì với Đế Thôn?”
Bạch Vương cười gật đầu: “Sở dĩ Lưu lão quái được xưng là Lưu lão quái vì phong cách làm việc quái dị. Người khác nghĩ lão ta cần nhưng lão ta lại khinh thường không thèm nhìn”.
“Không có ý định gì với Đế Thôn, vậy lão ta muốn gì?”
Mã Vương đề phòng hỏi.
“Huyết thần!”
Bạch Vương nói.
“Huyết thần?”