Chương 1666:
Một khi Dương Thanh chấp nhận, lão ta sẽ lập công lớn, địa vị của lão ta ở Hoàng tộc họ Long cũng sẽ cao thêm.
Đúng lúc lão ta cho rằng chắc chắn Dương Thanh sẽ đồng ý, anh lại lắc đầu: “Xin lỗi, tôi không đồng ý được!”
“Sao cơ?”
Long Đằng chợt đứng phắt dậy, nhìn Dương Thanh với vẻ không dám tin: “Cậu từ chối á?”
“Cậu có biết mình sẽ phải đối mặt với kẻ địch như thế nào sau khi Liên minh Vương tộc bắt tay với Miêu Thành không?”
“Tôi có thể nói rõ cho cậu biết, Liên minh Vương tộc muốn cậu chết, một khi họ hợp tác với Miêu Thành thành công, cậu sẽ phải đối mặt với cao thủ Thần Cảnh của Miêu Thành”.
“Tuy cậu cũng là cao thủ Thần Cảnh, nhưng liệu cậu đối phó được với mấy cao thủ Thần Cảnh không?”
“Trừ khi cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc giúp đỡ, bằng không cậu chỉ còn con đường chết mà thôi!”
“Hơn nữa, chưa chắc những Hoàng tộc khác sẽ đồng ý cùng quản lý Đế Thôn với cậu như Hoàng tộc họ Long”.
“Thế nên, hợp tác với Hoàng tộc họ Long mới là lựa chọn tốt nhất của cậu!”
Dương Thanh cũng không nóng nảy, chờ Long Đằng nói xong rồi mới lạnh lùng nói: “Chỉ cần tôi còn ở đây, không ai có cơ hội nắm giữ Đế Thôn đâu!”
Một khi Đế Thôn mất kiểm soát thì sự bình yên ở Chiêu Châu sẽ phải chịu ảnh hưởng nặng nề, nếu anh chỉ muốn thừa kế Đế Thôn thì sao phải chờ tới bây giờ chứ?
Tuy Miêu Thành bị phong tỏa nhưng đã có cao thủ âm thầm nhập thế, Đế Thôn càng thần bí và mạnh mẽ hơn nữa, liệu có cao thủ nào ở đó nhập thế hay không?
Không ai biết được, bây giờ sự phong tỏa vẫn còn, dù cao thủ ở Đế Thôn nhập thế thật nhưng cũng sẽ làm rất lặng lẽ.
Chỉ khi Vương của Yến Đô xuất hiện, có người thừa kế Đế Thôn, Đế Thôn mới không bị phong tỏa nữa, đến khi đó, ai có thể quản lý Đế Thôn được?
Ngay cả Dương Thanh cũng không dám chắc mình có làm được không.
“Cậu muốn ngăn Đế Thôn nhập thế à?”
Long Đằng sững sờ.
Lão ta cứ tưởng Hoàng tộc khác đã tiếp xúc với Dương Thanh, Dương Thanh cũng đồng ý hợp tác với Hoàng tộc khác.
Không ngờ Dương Thanh lại muốn ngăn Đế Thôn nhập thế.
Dương Thanh nghiêm túc nhìn Long Đằng: “Ông chủ Long là người của Hoàng tộc họ Long, chắc phải biết rõ hậu quả với Chiêu Châu khi Đế Thôn mất kiểm soát hơn tôi chứ?”
Sắc mặt Long Đằng hơi khó coi, thầm tức giận, lão ta vốn đã chắc chắn rằng Dương Thanh sẽ nhận sự giúp đỡ của Hoàng tộc họ Long.
Nhưng Dương Thanh lại từ chối, anh không hề có ý định thừa kế Đế Thôn, thậm chí còn muốn ngăn cản Đế Thôn nhập thế.
“Đế Thôn không thể mất kiểm soát được!”
Long Đằng lạnh lùng nói: “Nếu Đế Thôn đã phải chịu hạn chế như thế, cho dù Đế Thôn không bị phong tỏa nữa thì cũng sẽ kiểm soát được thôi”.
“Cậu không đồng ý thừa kế Đế Thôn nhưng vẫn không để người khác làm điều đó, hình như hơi quá đáng đấy nhỉ?”
Long Đằng cũng thay đổi sắc mặt, đâu còn sự nhiệt tình khi xưng anh gọi em với Dương Thanh trước đó nữa?
“Quá đáng? Tôi chỉ muốn Chiêu Châu yên bình mà thôi, sao lại quá đáng được?”
Dương Thanh cười lạnh: “Chẳng lẽ phá vỡ sự yên bình của Chiêu Châu bây giờ mới là không quá đáng chắc?”
Long Đằng cũng bốp chát lại: “Đế Thôn vẫn chưa nhập thế, sao cậu có thể chắc chắn rằng Đế Thôn sẽ mất kiểm soát đây?”