Chương 1595:
Theo dự kiến của gã, cho dù Tiền Bưu không chết cũng thành kẻ tàn phế, chứ đừng nói là đứng lên được.
Theo gã thấy, Tiền Bưu chỉ là một Vương Cảnh sơ kỳ tép riu thôi.
“Ông Tiền!”
Tần Thanh Tâm đau khổ kêu lên và vội vàng bước tới.
Tiền Bưu lau vết máu bên miệng, thấy Tần Thanh Tâm lo lắng thì nói: “Có tôi ở đây, tuyệt đối không để cho cô xảy ra chuyện đâu!”
“Ông Tiền, ông cứ mặc kệ tôi, mau rời khỏi đây đi”.
Tần Thanh Tâm với đôi mắt đỏ hoe nói, cô thật sự không muốn liên lụy tới người khác, thà mình chết chứ không muốn liên lụy người vô tội.
Tiền Bưu khẽ nhếch môi, cố giả vờ bình tĩnh nói: “Cô yên tâm đi, tôi còn có thể chịu đựng được”.
Ông ta vừa nói dứt lời đã đứng trước mặt Tần Thanh Tâm, không hề khiếp sợ nhìn tên vệ sĩ nhà họ Bạch.
“Ông làm vậy là đâm đầu vào chỗ chết đấy!”
Vệ sĩ nhà họ Bạch hờ hững nhìn về phía Tiền Bưu nói: “Chắc ông cũng biết rõ giữa tôi và ông có chênh lệch lớn tới mức nào. Một đòn vừa rồi, tôi đã nương tay rồi. Nếu ông cố ý muốn chết thì đừng trách tôi không khách sáo!”
Vừa rồi Bạch Tuấn Hào ra lệnh giết Tiền Bưu, tên lính nhà họ Bạch đã dùng hết sức. Gã nói vậy chỉ để cứu vãn lại thể diện của mình.
“Trừ khi tôi chết, bằng không đừng ai mong làm hại được sếp Tần!”
Tiền Bưu kiên định nói.
“Nếu ông muốn chết, vậy tôi sẽ tiễn ông đi ngay bây giờ!”
Vệ sĩ nhà họ Bạch hoàn toàn bị chọc giận, vô cùng lãnh đạm nói. Gã vừa dứt lời đã biến mất.
Trong tay Tiền Bưu chẳng biết đã xuất hiện một con dao găm lóe lên ánh sáng tối tăm từ lúc nào. Ông ta hơi cong người giống như một con báo đi săn chuẩn bị hành động bất kỳ lúc nào.
“Giết!”
Tiền Bưu chợt di chuyển.
Con dao găm sắc bén trong tay ông ta lập tức rạch ngang qua không trung tạo thành một đường cong tuyệt đẹp.
“Phụt!”
Một đòn đánh xuống, không ngờ lại làm sofa nhà họ Bạch bị thương.
“Ông muốn chết!”
Trên cánh tay vệ sĩ nhà họ Bạch bị rạch một vết rất sâu. Gã thẹn quá thành giận, đấm mạnh về phía đầu của Tiền Bưu.
Tiền Bưu không cam lòng. Một đòn vừa rồi đã là đòn mạnh nhất của ông ta, chính là muốn liều mạng giết chết tên vệ sĩ nhà họ Bạch.
Ông ta đánh một đòn này đã không để lại cho mình bất kỳ đường lui nào. Một khi ám sát thất bại, ông ta hoàn toàn lộ ra trước tầm tấn công của đối phương.
Bản thân ông ta là cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ, vệ sĩ nhà họ Bạch lại là cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ, thực lực của hai người không cùng một cấp.
Đối mặt với một đòn đã dồn hết sức lực của Vương Cảnh hậu kỳ, ông ta chỉ có thể chết.
Ông ta muốn tránh cũng không tránh được.
“Chết!”
Gã vệ sĩ nhà họ Bạch nổi giận gầm lên một tiếng, nắm đấm rơi xuống.