Nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Mã Siêu đấm vào mặt, lập tức hôn mê.
Thông thường, ở cửa Vương phủ chỉ có hai vệ sĩ.
Dù sao nơi này cũng là Vương phủ, hơn nữa còn nằm trong Vương thành Quan, với thực lực của Vương tộc họ Quan, không ai dám xông vào đây hết.
Thế nên vệ sĩ chỉ là cao thủ bình thường, không hề có sức chiến đấu trước mặt Mã Siêu.
Không còn vệ sĩ nữa, Mã Siêu rảo bước tiến vào Vương phủ họ Quan. “Rốt… rốt cuộc mình đã đưa ai đến Vương tộc họ Quan the?”
Tài xế xe taxi sợ hết hồn, nói với vẻ đờ đẫn: “Chẳng lẽ anh ta tới Vương phủ họ Quan để giết người thật ư?”
Nghĩ đến đây, tài xế không dám nán lại nữa, lập tức nhấn ga, xe taxi rời khỏi chốn thị phi này nhanh như tên bån. “Anh là ai mà dám xông vào Vương phủ!”
Mã Siêu vừa bước vào Vương phủ họ Quan thì đã gặp phải một tiểu đội tuần tra có năm người, năm khẩu súng tự động lập tức chĩa vào đầu anh ta.
Như thể chỉ cần anh ta nhúc nhích, vệ sĩ đi tuần tra sẽ bắn vỡ đầu anh ta vậy.
Mã Siêu cũng không ngờ mình lại xui xẻo đến thế, vừa tiến vào Vương phủ đã gặp phải tiểu đội tuần tra.
Nhưng thế đã sao chứ?
Năm người này vẫn chưa làm gì được anh ta cả. “Xoet!”
Trước sự kinh hãi của năm vệ sĩ, Mã Siêu bỗng di chuyển với tốc độ nhanh như chớp. “Anh dám à!”
Vệ sĩ dẫn đầu sợ hết hồn, tức giận quát rồi vội vàng bóp cò súng. “Bùm!”
Tiếng súng vang lên.
Nhưng Mã Siêu đã sớm biến mất rồi, anh ta xuất hiện trước mặt vệ sĩ dẫn đầu rồi đấm vào mặt hắn: “Rầm!” Mặt vệ sĩ cầm đầu lập tức đầm đìa máu me, mũi lõm hẳn vào, ngất xỉu ngay tắp lự.
Bốn vệ sĩ khác vừa hoàn hồn, đang định nổ súng thì Mã Siêu lại di chuyển tiếp.
Ở khoảng cách gần như thế, súng tự động không có chút tác dụng nào, còn khiến vệ sĩ vướng víu thêm. Họ chưa kịp đổi hướng chĩa súng thì Mã Siêu đã duỗi tay ra, nắm lấy bảng súng rồi. “Rầm!”
Một tiếng động lớn vang lên, hai khẩu súng đập vào nhau, lập tức văng ra khỏi tay hai vệ sĩ!
Vào giờ phút này, hai vệ sĩ vừa bị cướp súng đều sợ ngày người, có vẻ không dám tin.
Họ đang cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Còn hai vệ sĩ khác thì lập tức chĩa súng vào đầu Mã Siêu nhân cơ hội này. “Đứng im!”
Tuy hai vệ sĩ kia mới là người cầm súng nhưng tay họ lại khẽ run rẩy.
Vương tộc họ Quan đã yên bình quá lâu, mấy chục năm nay, không ai dám xông vào Vương phủ họ Quan hết.
Những vệ sĩ này đều chưa trải qua tai họa lớn nào, còn cảm thấy tự mãn vì được làm vệ sĩ của Vương tộc họ Quan.
Giờ bỗng dưng gặp được người lợi hại như Mã Siêu, họ sợ hãi cũng là điều dễ hiểu.
Mã Siêu ngó lơ hai khẩu súng đang chĩa vào đầu mình, tiện tay ném hai khẩu súng mà mình vừa phá hỏng ra chỗ khác. “Không được nhúc nhích!”
Hai vệ sĩ cầm súng tức giận quát, tay run rẩy, định bóp “Rầm!” “Rầm!”
Mã Siêu không thèm quan tâm đến hai vệ sĩ đang cầm súng, liên tục đẩm hai phát, khiến hai vệ sĩ vừa bị cướp súng bay ngược ra sau.
Trong số năm vệ sĩ của tiểu đội tuần tra, đội trưởng đã bị anh ta đánh bay, hôn mê bất tỉnh.