Gặp lại Hàn Tâm Nhụy vào lúc này, Trần Thái Nhật không khỏi thầm khen ngợi.
Có những người đúng là trời sinh để luyện võ.
Ví dụ như Ninh Yên Nhiên, hoặc như cô gái thiên tài ngồi đối diện.
Năm xưa khi Hàn Tâm Nhụy ở cổng Đại Lâm Tự, hồn nhiên ngây thơ, trên người mặc bộ quần áo bông hoạt hình, tất cả mọi người đều không nhận ra cô gái này hóa ra lại là một cao thủ cấp sáu!
Bây giờ, có lẽ là do Trần Thái Nhật đã giúp cô ấy dùng chân khí rèn luyện thân thể.
Nền tảng tốt thêm với ý chí nghị lực khổ luyện của cô ấy.
Chỉ trong vài tháng, cô ấy đã thực sự đạt tới thực lực của cao thủ hạng tám.
Phải biết rằng trong bảng xếp hạng chiến lực Cửu Châu, những cao thủ hạng tám hoàn toàn đủ tư cách để làm trưởng lão liên đoàn võ thuật Hoa Hạ!
Hàn Tâm Nhụy chỉ mới hơn hai mươi tuổi!
Thảo nào mà Trương Mỹ Vi cảm nhận mối nguy khổng lồ khi cô con gái riêng này nắm quyền.
Nhà giàu hoàng kim là những người đứng đầu Yến Kinh, trong gia tộc luôn có một hoặc hai con cháu nổi tiếng về võ công.
Còn các gia tộc hoa mẫu đơn, gia tộc hoa lan trong số các nhà giàu hoàng kim thì có truyền thống thượng võ từ lâu đời.
Thậm chí các gia chủ thường là những người có võ công cao nhất trong gia tộc.
Hàn Tâm Nhụy còn trẻ như vậy đã có sức chiến đấu đạt tới trình độ này.
Nếu cô ấy trở thành gia chủ nhà họ Hàn, Trương Mỹ Vi sẽ không bao giờ có cơ hội trở mình nữa.
Lúc này, mọi người trong sàn đấu đều đứng dậy, nhìn về phía lối vào đâu đó.
Một người đàn ông trung niên mặc áo nhà nho màu xanh nước biển, đầu tóc chải cẩn thận, khuôn mặt uy nghiêm, lông mày rậm, bước vào.
Sắc mặt ông ta có chút tái nhợt, thỉnh thoảng lại ho khan một tiếng, xem ra sức khoẻ của ông ta có vấn đề.
Đôi mắt của Trần Thái Nhật chuyển động.
Có lẽ vì sức khỏe không tốt nên mới nóng lòng muốn xác nhận gia chủ kế nhiệm của nhà họ Hàn.
Mọi người liên tục chào hỏi.
"Gia chủ!"
"Gia chủ!"
"Bác!"
Gia chủ nhà họ Hàn, Hàn Việt, chào từng người một, sau đó được vệ sĩ hộ tống đi đến chỗ ngồi chính của khán phòng.
Mọi người ổn định chỗ ngồi.
Lo việc nghĩa không thể chểnh mảng, Hàn Việt khiêm tốn chắp hai tay.
"Thưa các vị, trận đấu hôm nay có liên quan đến kế hoạch quan trọng của nhà họ Hàn tôi trong vài thập kỷ tới. Nhụy Tâm và Vũ Bằng là trụ cột của nhà họ Hàn. Dù cuối cùng ai thắng, tôi mong mọi người cố gắng giúp đỡ".
"Trước khi trận đấu bắt đầu, có thể xảy ra một số tranh chấp. Sau trận đấu, mọi chuyện đã định, chúng ta vẫn là người một nhà, chúng ta tuyệt đối không thể tiếp tục thù hận và đấu đá nội bộ. Mọi người nên hiểu ý của tôi".
Trần Thái Nhật nhướng mày.
Gia chủ Hàn này có vẻ rất quan tâm đến chuyện chia rẽ nội bộ nhà họ Hàn.
Trương Mỹ Vi không xuất hiện, có vẻ như bà ta vẫn đang bị giam lỏng.
Cũng là điều dễ hiểu.
Dù sao cả hai đều là con đẻ của mình, đối với Hàn Việt mà nói lòng bàn tay, mu bàn tay đều là thịt.
Quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt của Hàn Vũ Bằng nhìn chằm chằm vào Hàn Tâm Nhụy ở phía đối diện, sự dữ tợn và kiên định trong mắt gã khiến người khác không khỏi kinh ngạc.
Nếu ánh mắt có thể giết người thì Hàn Tâm Nhụy đã bị gã nhìn chằm chằm đến chết từ lâu rồi.
Tuổi còn trẻ thế mà đã căm hận chị gái của mình như vậy.
Có thể thấy Trương Mỹ Vi bình thường đã dạy gã cách đối phó quan hệ giữa chị em.
Hàn Nguyệt đứng trên bục chủ tịch thông báo luật thi đấu cụ thể.
Trong trận đấu này, hai hiệp thắng trên ba hiệp, ngoài các thí sinh thi đấu trực tiếp, mỗi bên còn cử thêm hai võ sĩ để thi đấu.
Về phía Hàn Tâm Nhụy, Hàn Vạn Lý và Vệ Siêu Quần lần lượt là cao thủ hạng sáu và hạng bảy, còn bản thân Hàn Tâm Nhụy là một võ sĩ thiên tài hạng tám.
Về phía Hàn Vũ Bằng có Hình Chí Nghị, thực lực hùng mạnh đỉnh cao hạng tám, danh tiếng lừng lẫy, từ lâu đã tồn tại trong lòng mọi người.
Còn bản thân thiếu gia nhà họ Hàn, Hàn Vũ Bằng, lúc này chỉ có thực lực hạng năm mà thôi, do quy tắc của trận đấu nên mới đích thân thi đấu.
Khi Trần Thái Nhật đeo mặt nạ đứng trên sàn đấu, toàn bộ nhà họ Hàn đều sững sờ.
Nhiều người trẻ tuổi còn bật cười ra tiếng.
"Ha ha ha! Cái quái gì vậy, viện trợ bên ngoài mà Vũ Bằng tìm đeo mặt nạ Kungfu Panda kìa".
"Tới đây là để đánh nhau, không phải để khoe sự dễ thương đâu anh trai!"
"Chẳng lẽ Hình Chí Nghị là người duy nhất đứng về phía Vũ Bằng? Không đúng, không thể nào thêm hai người họ cho đủ quân đâu nhỉ, thế thì chẳng phải thua là cái chắc sao?"
"Tên này thật sự có thể đánh nhau sao?"
Trước những nghi ngờ của khán giả, Trần Thái Nhật tỏ ra khá bình tĩnh.
Anh đã chuẩn bị đầy đủ.
Trong ba hiệp đấu hôm nay, thứ tự do chính Hàn Việt sắp xếp, hai bên đều không phản đối.
Phân tích theo lập trường của Hàn Tâm Nhụy.
HIệp đầu tiên đã được xác định. Võ sĩ đỉnh cao hạng tám Hình Chí Nghị đấu với Vệ Siêu Quần hạng bảy, khả năng cao là Hình Chí Nghị sẽ thắng, coi như thua một ván.
Ở hiệp giữa, Hàn Vũ Bằng có thực lực hạng năm đối đầu với võ sĩ đỉnh cao Hàn Vạn Lý hạng sáu.
Trần Thái Nhật liếc nhìn Hàn Vũ Bằng, cẩn thận lắng nghe nhịp tim và tần số rung cơ của đối phương, rồi lại đánh giá thực lực của gã.
Cậu chủ này đến đây cho đủ quân thôi, chắc chắn không phải là đối thủ của Hàn Vạn Lý.
Vậy thì Hàn Tâm Nhụy đã thắng một hiệp.
Hiệp đấu cuối cùng là anh đấu với Hàn Tâm Nhụy, vậy thì không có gì để nói, anh hoàn toàn có thể kiểm soát được, cố ý để lộ điểm yếu để thua luôn là ổn.
Về việc đã nhận năm tỷ tệ của Hàn Phong.
Trần Thái Nhật cười nhẹ.
Không đánh thắng thì trả lại nhà họ Hàn là được chứ gì.
Dù sao thì... trả thẳng cho Hàn Tâm Nhụy, cũng coi như trả lại cho nhà họ Hàn.
Sắp xếp xong kế hoạch, Trần Thái Nhật cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Đeo mặt nạ, hôm nay chuẩn bị trở thành một kẻ thấp kém.
Vệ Siêu Quần không trả lời, chỉ đứng ở xa giơ cây gậy kim loại ngắn trên ngực mình, giữ tư thế phòng thủ.
Cây gậy toả ra ánh sáng bạc chói mắt phản chiếu vào mắt đám đông.
Đôi mắt của Trần Thái Nhật hơi nheo lại, nhìn chằm chằm vào cây gậy, cảm thấy có chút ngoài ý muốn, trong lòng cũng có chút kinh ngạc.
"Nhuỵ Tâm này định dùng một đống tiền đập chết Hình Chí Nghị sao? Tìm đâu ra cây gậy đưa cho tên này chứ?"
Hiệp này rốt cuộc ai thắng ai thua rất khó nói.