Chương 700: Khả năng chữa bệnh
cao siêu
“Không nói cho anh, chờ sau khi trở
về anh sẽ biết, được rồi, ông xã,
anh ở bên ngoài chú ý an toàn, bọn
em ở nhà đều rất tốt, anh không
cần lo lắng cho em, ba ông lão cũng
đang ở đây cả, anh yêu tâm đi”.
Nam Cung Yến đột nhiên nảy ra ý
đồ nghịch ngợm, không muốn nói
cho Trần Thanh biết.
“Bà xã, vậy em ngoan ngoãn ở nhà
chờ anh về”, tuy rằng Trần Thanhvô cùng tò mò, nhưng nếu bà xã đã
không nói thì anh cũng sẽ không
hỏi lại thêm.
“Trần Thanh, tôi là Nguyên Thu”,
ngay tại thời điểm Trần Thanh và
Nam Cung Yến đang lưu luyến
không muốn cúp điện thoại thì âm
thanh của Nguyên Thu đột nhiên
truyền đến.
“Anh Nguyên Thu, nếu như anh ở
đây thì tốt rồi, khi nào thì người của
chúng ta mới có thể tiến vào biên
giới?”, vẻ mặt của Trần Thanh có
chút nghiêm túc hỏi Nguyên Thu.
“Lâu nhất là nửa giờ nữa, bọn họ có
thể tiến vào vùng trời của nước ta,
tại sao cậu không trở về trongchuyến bay này luôn?”, ở đầu dây
bên kia truyền đến âm thanh nghi
hoặc của Nguyên Thu.
“Ở bên này có chút chuyện, tình
huống bên này anh cũng biết rồi
mà, tôi phải giúp bọn họ làm một
chuyện, bọn họ mới đồng ý để máy
bay cất cánh”, Trần Thanh không
chút kiêng dè Bazel và Yati ở bên
cạnh, trực tiếp nói với Nguyên Thu.
“Thì ra là như vậy, hay là để tôi nói
với cấp trên tạo cho bọn họ chút áp
lực?”, Nguyên Thu im lặng một lát,
sau đó mở miệng.
“Không cần, Hoa Hạ không thích
hợp tham gia vào chuyện bên này,
chăm sóc tốt cho người nhà của tôilà được rồi”, Trần Thanh từ chối,
nếu như mảnh đất nhỏ này là nơi
dễ dàng bị khuất phục như vậy thì
nơi đây đã không trở thành mảnh
đất không thuộc quyền quản lý của
quốc gia nào.
“Yên tâm, trong thời gian cậu không
ở đây, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt
cho người nhà của cậu. Về phần
Thiết Quyền Tông cậu cũng không
cần phải để ý, có thầy của tôi ở
đây, cậu không cần lo lắng”,
Nguyên Thu không chút do dự đồng
ý.
“Cảm ơn, cứ như vậy”, Trần Thanh
yên tâm, lúc này mới cúp điện
thoại.“Đợi thêm nửa giờ nữa”, Trần
Thanh nhìn thoáng qua Bazel, thẳng
thắn nói.
Tuy rằng hiện tại máy bay đã bay
lên bầu trời, nhưng mà thị trấn Aiwa
có vũ khí hạt nhân, vì vậy, chắc
chắn là tên lửa hay những thứ linh
tinh gì đó cũng không làm khó được
bọn họ, cho nên, anh phải đảm bảo
cho máy bay an toàn tiến vào vùng
trời của Hoa Hạ mới có thể yên tâm.
“Không thành vấn đề”, lúc này,
Bazel cực kỳ kiên nhẫn với Trần
Thanh, sau khi được chứng kiến khả
năng chữa bệnh của anh, ông ta lại
càng thêm tin tưởng Trần Thanh.Có một bác sĩ có khả năng chữa
bệnh cao siêu đi theo, cho dù gặp
phải nguy hiểm thì vẫn có thể cứu
chữa kịp thời, so với việc mang theo
những người có giá trị vũ lực cường
đại thì mang theo người này có ích
hơn nhiều.
Nửa giờ sau, Trần Thanh nhận được
tin nhắn của Nguyên Thu, trong đó
xác nhận máy bay đã tiến vào vùng
trời của Hoa Hạ.
Sau khi nhận được tin nhắn này,
Trần Thanh lập tức thở ra một hơi
nhẹ nhõm, tuy rằng việc này có
chút rắc rối, nhưng mà cuối cùng thì
cũng coi như là kết thúc êm đẹp.“Được rồi, cho tôi xem một chút tư
liệu của nhiệm vụ lần này đi”, Trần
Thanh cất điện thoại di động, sau
đó nhìn về phía Bazel nói.
“Được”, nghe được lời nói của Trần
Thanh, Bazel nhất thời cười lớn, ông
ta gọi người mang đến một cái máy
tính rồi bắt đầu thao tác trên đó.
Trong thời gian này, Bazel nhấn
xuống một cái nút bên dưới bàn đá
của đình nghỉ mát, bốn phía xung
quanh liền hạ xuống những tấm vải
màu đen, ánh sáng trong đình nghỉ
mát lập tức bị che mất. Ngay sau
đó, Bazel chiếu tất cả dữ liệu trong
máy tính lên màn hình lớn của đình
nghỉ mát.“Hửm?”, sau khi lướt qua những tư
liệu này, Trần Thanh và Giang Tử
Phong lập tức trao đổi ánh mắt với
nhau, bởi vì trên tư liệu có một vài
hình ảnh của các công trình kiến
trúc thời cổ đại Hoa Hạ, đình đài lầu
các, rường cột chạm trổ, vô cùng
rung động lòng người.
“Tuy rằng những tư liệu này đều là
vẽ tay, nhưng chúng thực sự tồn
tại, lần trước chúng tôi mang các
thiết bị điện tử theo, nhưng sau khi
tiến vào nơi đó thì tất cả các thiết bị
này đều bị trục trặc, tư liệu này là
dựa theo trí nhớ của tôi mà vẽ lại”.Bazel bắt đầu giải thích, chẳng qua
là nói được một lúc, đến phần sau,
ông ta cũng có chút không rõ.
“Loại tình huống này ngày càng
nghiêm trọng, lúc tôi mới trở về thì
còn có thể nhớ rõ tất cả, nhưng
càng về sau trí nhớ của tôi lại càng
trở nên mơ hồ, cho nên tôi mới tìm
người vẽ lại những bức tranh này,
nhưng mà những ký ức về nó vẫn
không thể nào khôi phục, cho dù
nhìn thấy bức vẽ, tôi cũng không
thể nhớ lại những gì mà mình đã
nhìn thấy lúc đó”.
Trong mắt Bazel lộ ra vẻ bất đắc dĩ,
đồng thời còn có một tia bi thương.“Hửm? Còn có chuyện như vậy
sao?”, nghe được lời nói của Bazel,
hai người Trần Thanh đều vô cùng
kinh hãi, nhất là đối với chuyện trí
nhớ ngày càng trở nên mơ hồ, bọn
họ kinh ngạc không thôi.
Bởi vì loại chuyện này thực sự rất kỳ
lạ, chẳng lẽ có loại thuốc nào có thể
khiến cho người ta suy giảm trí nhớ
sao?
Nhưng mà, Trần Thanh cũng vô
cùng tò mò về nơi mà Bazel nói, có
thể đó là một nơi giống như Hoa Hạ
thời cổ đại, còn có thứ có thể khiến
cho người ta suy giảm trí nhớ, tất
cả đều tràn ngập bí ẩn.“Vậy ông có thể nói cho tôi biết,
ông muốn lấy thứ gì ở nơi đó
không?”, Trần Thanh tò mò hỏi.
“Trước mắt tôi không thể nói cho
các cậu, đợi khi đến nơi, tôi sẽ nói
cho các cậu tình hình cụ thể”, Bazel
lắc đầu, ông ta không nói muốn thứ
gì, rõ ràng là sợ tin tức này bị bại
lộ, nửa đường có người đến phá rối,
vậy nên, ông ta phải giữ bí mật.
“Chẳng lẽ ông không sợ khi đến nơi
đó rồi, ông lại không nhớ ra đó là gì
sao?”, Trần Thanh cười lạnh, có
chút bất mãn đối với Bazel.
Nếu như đã muốn bọn họ giúp ông
ta, vậy mà đến bây giờ ông ta vẫn
không nói ra tất cả tư liệu, quantrọng nhất là, nếu như chuyến đi
này nguy hiểm như vậy, Bazel lại
không nói cho bọn họ biết nguy
hiểm đó là gì, bọn họ nên tránh nó
như thế nào.
“Không sợ, tôi đã ghi lại những điều
này vào một quyển sổ, lỡ như tôi
quên mất thì có thể lấy quyển sổ đó
ra xem, vậy là được rồi”, Bazel
không chút dao động nói, nếu như
ông ta không nắm giữ điều gì đó
mà bọn họ không biết, lỡ như đến
lúc đó những người này đảo khách
thành chủ, chẳng phải là ông ta sẽ
rơi vào thế bị động hay sao.
“Khi nào xuất phát?”, Trần Thanh
hỏi.“Đừng nóng vội, tôi vẫn đang tập
hợp thêm một số người, chờ bọn họ
đến đông đủ, chúng ta sẽ xuất
phát”, Bazel cười tủm tỉm nhìn về
phía ba người Trần Thanh.
Nghe Bazel nói, nhóm Trần Thanh
cũng không cảm thấy có gì ngoài ý
muốn, dù sao thì chuyến đi này
càng có nhiều người đi theo thì
càng tốt.
“Ba vị, vẫn còn một thời gian nữa
mới có thể xuất phát, tôi sắp xếp
chỗ ở cho các người, khi nào khởi
hành, tôi sẽ thông báo cho ba vị”,
Bazel vỗ vỗ tay, rất nhanh sau đó
đã có một vài người mang theo vũ
khí tiến lại đây.“Bazel, anh trai tôi đâu?”, rốt cuộc
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!