Chương 665: Mối hận sâu sắc"Đại ca, Tử Phong thế này không
phù hợp để hành động trên chiến
trường đâu ạ!", sau khi sự hứng
khởi qua đi, Tật Phong lên tiếng.
Vừa rồi Trần Thanh bảo dừng làm
cho Tật Phong rất khó hiểu, không
những cậu ta mà ngay cả bản thân
Giang Tử Phong cũng thắc mắc.
Vừa rồi cậu ấy thật sự đã hạ quyết
tâm giết chết đối phương nhưng
cuối cùng lại bị Trần Thanh yêu cầu
dừng lại, lòng can đảm cũng nháy
mắt bay biến.
"Sau này còn cơ hội, không thiếu
lần này đâu", khác với dáng vẻ sốt
sắng của họ, anh lại rất nhàn nhã.Thật ra không phải là Trần Thanh
không muốn để Giang Tử Phong
trưởng thành, anh biết trong tình
huống này nếu bắt cậu ấy giết
người thì sau này chắc chắn sẽ mắc
các vấn đề về tâm lý, dù cho kẻ sắp
bị giết có tội ác tày trời đi chăng
nữa.
"Đại ca, bây giờ chúng ta về nước
hay sao?", khi sắp đến sân bay,
Giang Tử Phong mới lấy lại được
chút sức lực, hỏi.
"Không về, phòng đấu giá Tô Tỉ này
đã tặng quà cho chúng ta, nếu
không đáp trả lại thì chẳng phải sẽ
bị người khác chê trách không biết
lễ nghĩa là gì sao?", Trần Thanhmỉm cười, trong mắt hiện lên sự tàn
khốc.
Nghe anh nói vậy, Tật Phong và
những người khác đồng lòng cười,
đây mới thật sự là Huyết Lang, là
Trần Thanh, và là đại ca của họ.
Đến sân bay, sáu người lên chuyến
bay đến Vụ Đô.
Không sai, họ hỏi thăm được tin
phòng đấu giá Tô Tỉ ở Vụ Đô sẽ tổ
chức một hội đấu giá vô cùng
hoành tráng, thành phần tham dự
có cả những người có chức vụ cao
trong phòng đấu giá, đây sẽ là cơ
hội cho bọn họ.
Phòng đấu gia Tô Tỉ ở ẩn dưới mắt
xã hội rất nhiều năm, cho đến naykhông một ai biết tổng bộ của họ ở
nơi nào, người phía dưới không biết
nhưng nhất định đám chức vụ cao
biết.
Vì vậy, mục đích chuyến đi này của
nhóm Trần Thanh không đơn thuần
chỉ là xáo trộn hội đấu giá mà còn
muốn nhân cơ hội bắt những người
có máu mặt của phòng đấu giá đi.
Chỉ cần bắt được bọn họ, Trần
Thanh sẽ có cơ may truy ra được
tổng bộ của phòng đấu giá Tô Tỉ
nằm ở đâu.
Xưa nay anh chưa bao giờ là một
người thụ động, chủ động tấn công
hợp với anh hơn.Nếu mâu thuẫn với phòng đấu giá
Tô Tỉ đã không thể giải hòa được
nữa thì phải hành động trước để
chiếm thế thượng phong, bằng cách
này, cục diện sẽ nằm trong tầm
kiểm soát của anh.
Máy bay trong thoáng chốc đã bay
đến vùng trời giao giữa Hắc Châu
và Đông u, đến Vụ Đô.
Vụ Đô có thể nói là một thành phố
có bề dày lịch sử lâu đời, sau cuộc
đại cách mạng công nghiệp đã trở
thành thành phố bậc nhất thế giới.
Bên cạnh đó, Vụ Đô từng được một
người bản xứ tên Granin dẫn đầu xu
hướng thế giới, được mệnh danh là
đế quốc mặt trời không bao giờ lặn.Tuy hiện nay Vụ Đô đã sa sút
nhưng vẫn có nền tảng của riêng
mình, nền tảng văn hóa đặc trưng
của một thành phố cổ.
Sau khi xuống máy bay, mọi người
mới hiểu ra cái tên Vụ Đô này từ
đâu đến, không phải do sương mù
quá dày mà là khói bụi mù mịt. Suy
cho cùng, Vụ Đô từng là một thành
phố phát triển mạnh về công nghiệp
nên đương nhiên mức độ ô nhiễm
cũng nghiêm trọng hơn rất nhiều.
"Đại ca, khói bụi ở đây còn nhiều
hơn cả ở thủ đô nữa, đáng sợ
quá!", vừa xuống máy bay ai cũng
nhíu mày, không khí toàn là bụi làm
cho người ta cực kỳ khó chịu, nhấtlà khi đến từ nơi ít bị ô nhiễm như
Hắc Châu thì cảm giác này càng rõ
ràng hơn.
"Được rồi, tôi mang các cậu đến
đây không phải để hưởng thụ, phấn
chấn lên nào", Trần Thanh vừa đi
xuống thì nhận ra thành phố này có
gì đó kỳ lạ, càng cổ xưa thì càng có
nhiều bí mật, anh không tin một nơi
thế này không có cao thủ.
Bởi vậy Trần Thanh mới bảo Tật
Phong và những người khác vực
dậy tinh thần, cố gắng điệu thấp
một chút.
Ra sân bay, La Sâm đã sắp xếp một
chiếc xe đến đón bọn họ, mặc dù
thế lực của ông ta chủ yếu nằm ởHắc Châu nhưng ở hầu hết các
thành phố lớn đều có nhân viên làm
việc của họ.
La Sâm biết Trần Thanh đến Vụ Đô
là có công việc muốn làm nên phái
hai chiếc xe đến sân bay đón người,
một chiếc cho nhóm Trần Thanh,
một chiếc bọn họ tự lái.
"Đại ca, bài chúng ta đăng trước khi
lên máy bay có phản hồi rồi", Trần
Thanh và những người khác vừa lên
xe thì Hắc Tử đột nhiên lên tiếng.
"Ồ? Nói nghe xem người ta phản
hồi thế nào?", nghe cậu ta nói vậy,
anh tò mò hỏi ngay.
"Những người khác phản hồi thì
không nói rồi, đằng này phòng đấugiá Tô Tỉ cũng bình luận", nói đến
đây, giọng của Hắc Tử trở nên
nghiêm túc.
"Xét đến hành động của bọn du
côn, từ hôm nay trở đi, chúng tôi
dốc sức truy nã chúng, các người
đều phải gánh chịu lửa giận của
phòng đấu giá Tô Tỉ dù cho có thân
phận là gì. Đến Vụ Đô rồi thì mời
đến tận nơi cho, phòng đấu giá Tô
Tỉ sẽ dạy cách làm người cho chúng
bây".
Hắc Tử đọc câu trả lời của phòng
đấu giá Tô Tỉ rồi nhìn về phía Trần
Thanh.
"Cậu nhìn tôi làm gì? Chúng ta đến
Vụ Đô có phải trộm cắp gì đâu? Vớithực lực của phòng đấu giá Tô Tỉ thì
chắc chắn bọn họ biết được hành
tung của chúng ta, thậm chí lúc này
cũng có người đang theo dõi chúng
ta đấy", anh nhìn lướt qua chiếc xe
phía sau, ra chiều không quan tâm.
"Đại ca, bọn em có cần nhổ hết
mấy bọn gai mắt này đi không?",
đám Tật Phong nghe vậy thì hai
mắt sáng ngời, lần trước vẫn chơi
chưa đã, lần này vừa hay được tung
hoành thỏa thích rồi.
"Không cần để ý đến bọn đó, thích
bám theo thì cứ kệ đi, đến khi vào
trong thành phố thì các cậu tìm cơ
hội tách ra với tôi, tiện thể thăm dò
vài chuyện".Trần Thanh khoát tay, không để ý
đến những kẻ bám đuôi theo dõi,
muốn bám theo thì cứ cho bám
theo. Vào thành phố rồi thì trên mặt
nổi chỉ còn một mình anh, người
của phòng đấu giá Tô Tỉ nhất định
sẽ sinh nghi nhưng cứ để bọn họ
ngờ vực như thế cũng được.
Không lâu sau đó, nhóm người Trần
Thanh đã tiến vào khu vực nội
thành của Vụ Đô. Sau khi tiến vào,
ở một khúc cua, nhóm Tật Phong
dùng tốc độ nhanh nhất để ra khỏi
xe, bây giờ trong xe chỉ còn lại hai
người Trần Thanh và Giang Tử
Phong.Anh không sốt ruột yêu cầu Giang
Tử Phong đi cùng với bọn Tật
Phong vì kinh nghiệm chiến đấu của
cậu ấy rất ít, vào thành phố mà bị
phòng đấu giá Tô Tỉ theo dõi thật
thì vô cùng nguy hiểm.
"Cậu vừa nói mấy người đó vào
thành phố rồi thì ở khách sạn năm
sao luôn sao? Thằng chó chết này,
giết con tao mà còn dám ung dung
sung sướng như vậy!", cùng thời
điểm Trần Thanh và những người
khác vào một khách sạn năm sao ở
Vụ Đô, trong một trang viên bên
cạnh Trung tâm triển lãm quốc tế
Vụ Đô, Dulu nghe thuộc hạ báo cáo
với sắc mặt rất khó coi."Thưa ông Dulu, bọn họ đã đến Vụ
Đô thì quyền sống hay chết không