Chương 658: Đại nhân Lỗ Cách
Nghe thấy lời Trần Thanh nói, trong
lòng ông già nọ cảm thấy rất ngột
ngạt, đây là bắt nạt người khác, rất
ức hiếp người.Từ trước đến nay làm gì có ai dám
gây sự với phòng đấu giá Tô Tỉ
chứ? Phàm là người từng nghe qua
cái tên phòng đấu giá Tô Tỉ đều sẽ
không tùy tiện gây sự với họ.
Vì vậy, mỗi lần tổ chức đấu giá, bọn
họ đều không giữ lại cao thủ ở
trong, kết quả lại xảy ra chuyện như
vậy khiến mặt mũi của phòng đấu
giá mất sạch rồi.
Tất cả những người vây xem xung
quanh đều hoảng sợ, nhìn điệu bộ
này chỉ sợ người thanh niên kia đối
với phòng đấu giá Tô Tỉ là không
chết không từ.
“Được rồi, bây giờ có thể nói
chuyện chưa?”, Trần Thanh liếcnhìn những ánh mắt trốn tránh của
mọi người trong phòng đấu giá Tô
Tỉ.
“Thưa anh, không biết vì sao anh lại
ra tay với phòng đấu giá Tô Tỉ của
chúng tôi vậy?”, ngay lúc Trần
Thanh chờ đến mức mất kiên nhẫn
thì vài người từ phía sau đi ra, dẫn
đầu là một thanh niên trẻ tuổi mặc
đồ thể thao màu đỏ, sau khi bọn họ
đi ra không hề nhìn xem những
người đang kêu rên.
Chắc chắn bọn họ đã sớm biết ở
đây xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn
không đi ra vì ỷ vào người bên
ngoài có thể xử lý được. Nhưng
không ngờ đối phương lại lợi hạinhư vậy, bọn họ chỉ đành tự đứng
ra, dù sao người của quản lý đều bị
đánh thành đầu heo cả rồi.
“Ồ? Rốt cuộc cũng có một kẻ nghe
hiểu tiếng người đến. Tôi muốn hỏi
một chút, hôm qua Thái Phổ có
tặng một vài món đồ tới đây, hôm
nay hắn ta muốn lấy về, nhưng các
người lại nói không thể cầm ra
được, có đạo lý này sao?”, Trần
Thanh thuật lại sự tình một cách
ngắn gọn nhất, anh không đề cập
đến việc Thái Phổ là kẻ địch với bọn
anh.
Những người xung quanh, bao gồm
cả người của phòng bán đấu giácũng hiểu được chuyện gì xảy ra
rồi.
Vốn mọi người còn đang cảm thấy
cậu thanh niên này cố tình gây sự,
nhưng bây giờ ánh mắt họ nhìn về
phía phòng đấu giá Tô Tỉ có chút
khác.
Mà sắc mặt đám người của phòng
đấu giá vô cùng khó coi, nhất là
những người mới đi tới kia.
“Còn có chuyện như vậy sao? Hay
lắm, bình thường các người làm
chút chuyện mờ ám tôi cũng nhắm
một mắt mở một mắt không tính
toán, nhưng hiện tại, việc các người
làm đã liên lụy đến danh dự của
phòng đấu giá rồi”, thanh niên trẻtuổi lạnh lùng đảo mắt qua những
người kia, thản nhiên nói.
“Những người tham gia vào chuyện
này chủ động đứng ra đi, tôi sẽ
không động đến người nhà của các
người, nhưng nếu bây giờ các người
không đứng ra, chờ đến lúc tôi điều
tra được rồi thì tự lãnh hậu quả”,
ngay sau đó, người trẻ tuổi lạnh
lùng tiếp tục nói.
Khi anh ta vừa dứt lời, ông già vừa
bị Trần Thanh đánh bước ra trước,
ngay sau đó vài người nữa lần lượt
đứng ra, rầm một tiếng quỳ gối
ngay trước mặt người trẻ tuổi.“Hừ, nếu người ta không đến có
phải các người sẽ cứ vậy cho qua
đúng không?”
“Xem ra, các người thật sự cho rằng
tôi sẽ không trừng phạt, dựa vào sự
dung túng của tôi để trở nên thấp
kém thế này sao, tốt lắm”.
Sau khi người thanh niên trẻ tuổi
kia răn dạy bọn họ xong mới quay
đầu nói với những người phía sau
anh ta: “Dẫn bọn họ đi đi, dựa theo
quy tắc của phòng đấu giá chúng ta
mà xử lý”.
“Đừng mà, đại nhân Lỗ Cách, chúng
tôi biết sai rồi, sau này chúng tôi sẽ
không dám nữa”.“Cầu xin anh, đại nhân Lỗ Cách, tha
cho chúng tôi đi, chúng tôi nhất
định sẽ lập công chuộc tội”.
Những người này đều la hét cầu xin
tha thứ, hiển nhiên hình phạt này
nhất định rất đáng sợ nếu không
bọn họ cũng sẽ không sợ hãi đến
mức này.
Chỉ có mình ông già kia, lúc này
không hề lên tiếng xin tha, trong
mắt lão ta ngập tràn vẻ hối hận, bởi
vì lão ta biết dù có cầu xin thế nào
cũng vô dụng, việc mình gây ra phải
do chính mình gánh vác.
Chẳng mấy chốc, những người này
bị kéo đi dưới cái nhìn chăm chú
của mọi người, lúc này tất cả đềuđang suy đoán cái vị trước mắt này
là ai vậy, lại dám ra tay ở phòng
đấu giá Tô Tỉ? Chung quy là người
này có thể buộc phòng đấu giá Tô
Tỉ thừa nhận sai lầm, hơn nữa còn
trừng phạt người một nhà như vậy,
quả thực có chút tàn nhẫn.
“Thưa anh, không biết tôi xử lý như
vậy, anh có vừa lòng chưa?”, trên
mặt người thanh niên tên Lỗ Cách
kia mang theo vẻ tươi cười, hỏi anh.
“Đưa những thứ đồ kia cho tôi,
chuyện này xem như xong”, Trần
Thanh cũng không muốn tính toán
quá nhiều.“Được, làm ơn chờ một chút”, Lỗ
Cách gật đầu, sau đó sai người đi
lấy đồ đến.
Chỉ lát sau đã có người đem linh
dược, thuốc cổ và cả đỉnh Tôn Dược
mà Trần Thanh bị mất trở lại.
Nhìn thấy phòng đấu giá Tô Tỉ thật
sự trả lại những thứ đồ kia, trong
lòng La Sâm kêu một tiếng bất đắc
dĩ, đây chính là chỗ lợi của việc có
thực lực.
Chẳng qua, bản thân ông ta cũng
có được thực lực mạnh mẽ, nên
cũng không quá hâm mộ Trần
Thanh.
“Mời anh kiểm tra lại một chút,
những thứ này có bị thay đổi gìkhông?”, Lỗ Cách nở nụ cười, tận
tình làm tròn trách nhiệm nhắc nhở
một câu.
“Những thứ này đều đúng cả,
chuyện này cứ như vậy đi”, Trần
Thanh gật đầu, không tính toán tiếp
nữa.
“Đi thôi!”, anh nói với La Sâm.
Lúc này, hai người cùng nhau đi ra
ngoài.
“Xin anh dừng bước”, ngay lúc hai
người Trần Thanh sắp bước ra khỏi
cửa, Lỗ Cách đột nhiên mở miệng
nói.
“Còn chuyện gì chỉ bảo?”, Trần
Thanh ngạc nhiên quay đầu lại hỏi.“Vấn đề của anh đã giải quyết rồi,
vậy tiếp theo chúng ta phải tính một
chút các khoản nợ giữa chúng ta
nhỉ”, thời điểm Lỗ Cách nói chuyện
vẫn vô cùng bình thản, không hề có
chút tức giận nào.
Ngay khi Lỗ Cách vừa dứt lời, mọi
người đều bừng tỉnh đại ngộ, chả
trách vừa nãy phòng đấu giá Tô Tỉ
lại phối hợp với người ta như vậy,
thì ra đã chờ đến lúc này từ lâu.
Nhưng mà bọn họ đều cảm thấy hơi
kỳ quái, nếu đánh không lại người
ta còn cứ ngoan cố như vậy có ý
nghĩa gì sao?
“Ồ? Khoản nợ giữa chúng ta sao?
Nói tôi nghe một chút”, thấy LỗCách nói vậy, Trần Thanh chợt nở
nụ cười.
Anh đã nói mà, phòng đấu giá Tô Tỉ
này cũng là một thế lực mạnh, làm
gì có chuyện chỉ có hai thuộc hạ bị
đánh mà đã chịu thua chứ.
“Phòng đấu giá Tô Tỉ cấm đánh
nhau, cũng không ai được gây sự ở
phòng đấu giá Tô Tỉ, nếu đã gây rối
ở đây thì phải trả giá đắt”, trên mặt
Lỗ Cách vẫn tươi cười như trước,
tựa như đang nói chuyện cùng
người bạn cũ.
“Ồ? Giá đắt như thế nào? Để xem
tôi có thể chịu được hay không?”,
khóe miệng Trần Thanh cong lên
một chút đùa cợt, lạnh nhạt hỏi.“Rất đơn giản, giết cả nhà anh mà
thôi, quay về chuẩn bị sẵn sàng đi
nhé, ngàn vạn lần đừng lơ là đấy”,
Lỗ Cách cười tủm tỉm nói.
“Phòng đấu giá các người quả thật
ngang ngược, một khi đã như vậy,
theo ý tứ của anh thì về sau chúng
ta là kẻ địch không chết không
ngừng đúng không? Anh có thể đại
diện cho phòng bán đấu giá này
được không?”, Trần Thanh không
hề giận, nhìn Lỗ Cách tựa như đang
nhìn một người chết vậy
Ngay lúc Lỗ Cách nói ra những lời
này, Trần Thanh đã phán tử hình
cho anh ta rồi, không ai có thể uyhiếp chính anh, đặc biệt là người
bên cạnh anh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!