Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Chương 516: Đạp trên không mà đi

Ngay sau đó, đoàn người Trần Thanh lên du thuyền của bọn họ, đi về phía đất của Hoa Hạ.

“Thật sự là không thể đợi được, đuổi theo nhanh như vậy sao?”, Trần Thanh vẫn chú ý tới những chiếc thuyền xung quanh, ngay khi bọn họ rời chỗ thuyền đánh bạc không bao lâu, một chiếc cano lập tức đuổi theo bọn họ.

“Anh Trần, có người đuổi theo sao?”, nghe được lời của Trần Thanh, Tăng Kim Lai lập tức căng thẳng, dù sao thì đây cũng là vùng biển quốc tế, tuy rằng thực lực của Trần Thanh mạnh cỡ nào thì khi ở trên biển cũng sẽ bị người ta dùng đạn cối bắn trúng, đến lúc đó, người cũng đi đời nhà ma rồi.

“Ừ, có người đuổi theo, nhưng mà đừng lo lắng, bây giờ chúng ta đang hướng về phía một hòn đảo, bất kể đó là hòn đảo nào”, đương nhiên là Trần Thanh nhìn thấy chiếc cano đuổi theo, ánh mắt anh quét qua, thấy trên tàu không chỉ có một người lái, mà còn có một người đàn ông trung niên đứng ở mũi tàu đón gió.

Trên tàu cũng không có vũ khí hạng nặng, nhưng tàu của đối phương lại là tàu cao tốc, tốc độ nhanh hơn du thuyền của bọn họ, anh không muốn chiến đấu trên du thuyền, hơn nữa, vùng biển này cũng không phải là nơi để chiến đấu.

“Vâng, anh Trần”, Tăng Kim Lai gật đầu, tất nhiên là anh ta biết việc đối phương muốn đuổi kịp du thuyền của bọn họ chỉ là vấn đề thời gian, mà chắc chắn sẽ đến trước khi bọn họ lên bờ.

Lúc này chỉ có thể tin tưởng Trần Thanh có thể ngăn cản đối phương, bằng không, lần này thật sự sẽ chết.

Tăng Kim Lai lập tức yêu cầu người lái du thuyền đi về phía hòn đảo nhỏ gần nhất.

Các hòn đảo gần đây không lớn lắm, nhiều hòn đảo chỉ là một số đá ngầm, hơn nữa, ở gần đó đặc biệt có rất nhiều đá.

“Để tôi lái”, Trần Thanh thấy du thuyền của bọn họ bắt đầu giảm tốc độ, lập tức hiểu được chuyện gì xảy ra, chỉ sợ là du thuyền đã va vào đá ngầm, anh có đôi mắt xuyên thấu, có thể lái du thuyền, đi thẳng tới phòng điều khiển, sau đó nói với người lái tàu.

“Chuyện này…”, nghe thấy lời này của Trần Thanh, thuyền viên chợt đứng lên một cách do dự, hiển nhiên là không biết có nên làm vậy hay không.

“Để cho anh Trần lái đi”, Tăng Kim Lai cũng theo sau, đi vào phòng điều khiển, biết được yêu cầu của Trần Thanh, anh ta lập tức đồng ý.

“Vâng”, thuyền viên không do dự nữa, ra khỏi vị trí lái thuyền.

Trần Thanh lập tức ngồi vào vị trí điều khiển, bắt đầu lái.

Dưới đôi mắt xuyên thấu, tốc độ của du thuyền tăng lên.

Thuyền viên vừa đi ra trước đó cảm thấy tốc độ của du thuyền tăng, đột nhiên cảm thấy hơi sợ hãi.

Dù sao thì ở xung quanh đây có rất nhiều đá ngầm, với tốc độ nhanh như vậy sẽ không thể tránh đi kịp thời, chỉ sợ đến lúc đó, con thuyền sẽ bị phá, người chết mất.

“Tổng giám đốc Tăng, điều này có thực sự ổn hay không? Quá nguy hiểm, hay là cứ để tôi lái đi”, thuyền viên kia đề nghị với Tăng Kim Lai.

“Không sao, anh Trần sẽ không lấy tính mạng của chúng ta ra đùa giỡn”, lúc này sắc mặt của Tăng Kim Lai hơi khó coi, nhưng mà từ trước cho tới bây giờ, Trần Thanh vẫn luôn tạo nên kỳ tích, anh ta tin rằng lần này, Trần Thanh nhất định sẽ làm được.

“Chuyện này…”, khi nghe thấy Tăng Kim Lai nói như vậy, thuyền viên hé miệng, định nói gì đó, nhưng khi anh ta nhìn thấy ánh mắt kiên định của Tăng Kim Lai, anh ta chỉ có thể ngậm miệng.

Dĩ nhiên Tăng Kim Lai tin tưởng, bởi vì ở trên thuyền có những người mà anh quan tâm, tin rằng Trần Thanh sẽ không làm những chuyện mà không chắc chắn.

Đám người Nam Cung Yến ở trên du thuyền không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng bọn họ cũng cảm nhận được bầu không khí có gì đó không đúng.

“Chị nhìn kìa, ở kia có một chiếc cano đang đuổi theo chúng ta”, lúc này Tuyên Hoàng chợt nhìn về phía sau rồi hét to.

Tuyên Hoàng vừa dứt lời, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía sau du thuyền, chỉ thấy một chiếc cano đang lao nhanh, đuổi theo sau bọn họ.

“Chẳng lẽ là do anh rể thắng quá nhiều tiền, cho nên người trên thuyền đánh bạc muốn ăn quỵt sao? Phải làm sao đây? Sẽ không có cao thủ đến chứ?”, Tuyên Hoàng lập tức suy đoán.

“Đừng đoán mò, yên tâm đi, nhất định Thanh sẽ có cách”, Nam Cung Yến thấy bọn họ hơi hoảng loạn, lập tức mở miệng trấn an tinh thần.

“Đúng vậy, chắc chắn anh rể có thể giải quyết, ngay cả võ đạo tông sư cũng bị anh rể giết, em không tin những người đuổi theo này là võ đạo tông sư đâu?”, Tuyên Hoàng cũng đã lấy lại bình tĩnh, dù sao thì cô ấy đã từng nhìn thấy thực lực của Trần Thanh rồi.

“Cái gì? Giết võ đạo tông sư? Thật hay giả vậy?”, Tạ Thụy Ý ở bên cạnh nghe thấy cuộc đối thoại của hai người Nam Cung Yến, thốt lên kinh hãi.

“Trời ạ, anh không phải là người của thành phố Long Hải sao? Chuyện này đã lan truyền khắp thành phố rồi, anh vậy mà không biết?”, Tuyên Hoàng nhìn về phía Tạ Thụy Ý bằng ánh mắt kinh ngạc, giống như đang nhìn một người ngoài hành tinh.

“Cái đó không phải là do tôi ở trong sòng bạc quanh năm suốt tháng sao, cho nên không biết nhiều về tin tức của thế giới bên ngoài thôi”, Tạ Thụy Ý cười nói.

“Được rồi, chị đi đến phòng điều khiển xem một chút”, Nam Cung Yến mặc kệ bọn họ, đi về phía phòng điều khiển.

“Bà xã, sao em lại tới đây?”, Trần Thanh đang lái thuyền, nhìn thấy Nam Cung Yến đi tới thì lập tức lên tiếng hỏi.

“Có phải gặp rắc rối rồi không?”, Nam Cung Yến lo lắng, mở miệng hỏi.

“Em biết rồi? Không sao đâu, đừng lo lắng, anh sẽ dẫn mấy người đó đến hòn đảo gần đây để giải quyết, anh cũng không muốn du thuyền của chúng ta trở thành chiến trường”, Trần Thanh cười thoải mái, nói một cách chắc chắn.

“Thật không? Anh đừng có nói dối em”, nghe được Trần Thanh nói như vậy, mặc dù Nam Cung Yến vẫn hơi lo lắng, nhưng cô cũng không nói thêm gì nữa.

“Bà xã, sao anh có thể nói dối em được, hãy tin tưởng chồng em, chắc chắn không có việc gì. Em đi lên đi, anh phải tập trung lái thuyền, ở đây có rất nhiều đá ngầm”, Trần Thanh lập tức bảo Nam Cung Yến rời đi. Nam Cung Yến nghe nói nơi này có nhiều đá ngầm, đương nhiên là không dây dưa chuyện này nữa, lập tức đi lên.

“Kim Lai, chờ lát nữa tôi lên đảo, anh cho du thuyền đi ra xa một chút, chờ tín hiệu của tôi, sau đó anh lại đến đón”, lúc này Trần Thanh dặn dò Tăng Kim Lai.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!