Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Chương 409: Thiên tài vô song

“Tôi không rảnh”, Trần Thanh không ngừng lại mà vẫn đi về phía cửa nhà.

“Anh Trần, tôi biết một tin, có lẽ anh sẽ thấy hứng thú”, ngay khi anh sắp đi mất thì Phạm Thanh Thanh đột nhiên hét lớn.

Vốn anh không muốn quan tâm đến hai người họ nhưng khi nghe thấy lời này của cô ta thì anh dừng chân lại, quay sang nhìn về phía họ.

“Nói”, Trần Thanh không dư thời gian nói nhảm với họ, anh lập tức hỏi.

“Là chuyện có liên quan đến vợ anh, tôi có thể tra giúp anh thông tin liên quan đến việc lần trước cô ấy bị bắt cóc”, Phạm Thanh Thanh cắn chặt răng rồi nói.

“Hử?”, nghe thấy lời nói của Phạm Thanh Thanh thì anh lập tức cảm thấy vô cùng tức giận, chuyện xảy ra lần trước anh chỉ biết được đối phương là người Kinh Thành, nhưng còn thông tin chi tiết hơn thi không thể tra ra được.

Lần trước may mà anh ở đó nếu không thì vợ anh đã bị người khác ám sát rồi, cho nên anh rất muốn biết được người đứng sau chuyện này là ai.

“Được, tôi giúp cô cứu người, cô tra manh mối giúp tôi, chỉ mong là cô không lừa tôi, tôi đây ghét nhất chính là bị người khác lừa gạt”, Trần Thanh gật đầu đồng ý với đề nghị của Phạm Thanh Thanh.

“Tất nhiên rồi, chỉ cần anh trị khỏi cho người đó giúp tôi thì những tư liệu đó sẽ được chuyển đến tay anh”, Phạm Thanh Thanh nghe thấy anh nói thế thì thở phào một hơi.

“Vậy mau sắp xếp cho tôi gặp bệnh nhân đi, bao giờ các người sắp xếp xong thì đến tìm tôi”, Trần Thanh gật đầu, nói xong thì anh lập tức đi vào trong biệt thự.

Thấy anh rời đi rồi thì hai người lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Dù vừa rồi Trần Thanh không tạo cho họ bất kì áp lực tinh thần nào nhưng khi đứng cạnh anh thì họ vẫn thấy vô cùng căng thẳng.

“Thanh Thanh, chuyện cô vừa đáp ứng với Trần Thanh thực sự là có chút lỗ mãng quá rồi, nếu mà đội trưởng biết được cô lợi dụng mạng lưới tài nguyên của Long Tổ để tra tư liệu giúp Trần Thanh thì chỉ sợ cô sẽ gặp rắc rối đấy”, Vu Hòa Vĩ đứng cạnh lo lắng nói.

“Tôi biết hậu quả của chuyện này nhưng chỉ cần có một chút hi vọng thôi tôi cũng sẽ đánh cược, lẽ nào chúng ta cứ trơ mắt ra nhìn Tiểu Hàng trở thành một người tàn phế hay sao?”,

“Cô yên tâm, nếu chuyện này bị người khác phát hiện ra thì tôi sẽ chịu cùng cô, 3 người chúng ta là một gia đình”, Vu Hòa Vĩ gật đầu, nói một cách quyết tâm.

“Ừ”, Phạm Thanh Thanh nhìn thấy biệt thự nơi Trần Thanh đang ở thì cũng lộ ra một chút khao khát.

Sau khi Trần Thanh quay lại biệt thư thì đẩy cửa ra nhưng không mở được.

“Mở cửa ra, anh là Trần Thanh”, anh không ngờ khi nãy mình bảo hai người đi vào trước lại khiến họ hiểu nhầm là có nguy hiểm.

“Anh không sao chứ? Có chuyện gì thế?”, Nam Cung Yến nghe thấy giọng anh thì lập tức mở cửa ra, thấy anh bình an vô sự thì mới thở phào nhẹ nhõm.

“Không sao, chỉ là có người bị thương, muốn nhờ anh đi xem bệnh”, Trần Thanh không trả lời thật câu hỏi này của Nam Cung Yến.

Anh không muốn cô biết chuyện này, cho nên không nói cho cô biết hết mọi chuyện.

“Là võ giả sao?”, Nam Cung Yến vô cùng thông minh, dù anh không nói ra hết nhưng thông qua chuyện khi nãy anh bảo hai người trốn vào trong nhà thì cô có thể đoán ra được, đối phương chắc chắn là người mang đến sự uy hiếp.

“Ừ, là võ giả, yên tâm đi, anh là bác sĩ, họ mời anh đến xem bệnh nên chắc chắn sẽ khách sáo với anh”, anh biết Nam Cung Yến lo lắng điều gì nên lập tức nắm lấy tay cô, nhỏ giọng an ủi.

“Được rồi”, biết là mình không giúp được gì nên cô cũng không hỏi nữa.

“Anh rể, anh có thể dạy võ cho em không?”, ngay lúc này, Tuyên Hoàng đứng cạnh đột nhiên nói.

“Cô... cô vừa gọi tôi là gì?”, nghe được lời nói của Tuyên Hoàng thì Trần Thanh đột nhiên đơ người ra, đây là xưng hô gì thế?

“Anh rể, anh là chồng của chị Tiểu Yến thì em tất nhiên phải gọi là anh rể rồi”, Tuyên Hoàng nói một cách đương nhiên, hoàn toàn không phát hiện ra cách gọi của mình có chút mâu thuẫn nào.

“Thực sự là phục logic của cô thật, cô cũng không phải chị em ruột thịt với vợ tôi”, Trần Thanh bất lực nói.

“Chúng em tuy không phải chị em ruột nhưng chúng em còn thân thiết hơn cả chị em ruột thịt”, nói xong thì Tuyên Hoàng vô cùng tình cảm mà ôm chặt lấy tay Nam Cung Yến.

“Anh nói đi, có dạy hay không?”, Tuyên Hoàng lập tức đổi sang bộ mặt hung dữ nói.

“Cô nghĩ tu luyện là việc ai cũng làm được hay sao? Điều này còn phải dựa vào thiên phú, nếu không có thiên phú tu luyện thì kể cả tôi có dạy cũng không có tác dụng gì”, Trần Thanh bất đắc dĩ nói.

“Anh không dạy tôi sao biết tôi không có thiên phú? Nếu tôi là người có thiên phú, thậm chí còn là thiên tài vô song thì sao? Không phải anh đã lỡ mất một mầm non tốt hay sao, đây chính là sự lãng phí với tài năng thiên bẩm mà ông trời ban cho tôi”.

Tuyên Hoàng nói như súng liên thanh, bla bla bla một tràng đạo lý.

“Nếu có thời gian thì dạy cô ấy đi, để cô ấy có năng lực tự bảo vệ mình cũng tốt”, Nam Cung Yến cười một tiếng với sự nhiệt tình của Tuyên Hoàng, nên nói.

“Được, cô muốn học thì học đi, nhưng chúng ta cần nói rõ trước, nếu như cô không có thiên phú, không học được gì thì đừng có trách tôi”, Trần Thanh bất đắc dĩ nói.

“Được thôi, cảm ơn anh, anh rể”, nghe thấy Trần Thanh đồng ý với mình thì Tuyên hoàng lập tức hưng phấn mà kêu lên.

“Vợ à, chúng mình ra ngoài đi dạo một lát đi”, Trần Thanh nghĩ đến ở đây đang có một bóng đèn sáng rực, muốn nói một hai câu âu yếm với Nam Cung Yến cũng không được.

“Hai người đi đi, em không làm phiền hai người nữa”, Tuyên Hoàng phóng khoáng nói.

Nghe được lời này thì hai người đều thấy vô cùng bất lực, cô nhóc này đúng là tinh quái mà.

Hai người đi ra ngoài biệt thự rồi đi dạo bên trong Thiên Sướng Viên, cả hai đều im lặng không nói gì để tận hưởng không gian riêng tư không dễ gì có được này.

Đi một lúc thì Nam Cung Yến chủ động nắm tay Trần Thanh, khi anh quay sang nhìn thì cô lại giả vờ nhìn sang chỗ khác.

“Vợ à, anh biết sự xuất hiện đột ngột của anh khiến em khó chịu, đổi lại là anh thì anh cũng sẽ thấy như thế thôi, tự nhiên phải kết hôn với một người lạ, chuyện này còn là chuyện cả đời nữa, em chống cự anh, chán ghét anh, anh đều có thể hiểu được”.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!