Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Chương 358: Này, chú!

“Chú, chẳng lẽ chú đã giết tên Vương Diệu Phi kia à?”, Tuyên Hoàng nghe Trần Thanh nói, trợn tròn hai mắt trong nháy mắt, tò mò hỏi.

Nghe Tuyên Hoàng nói vậy, trái tim vốn đã yên ổn của Nam Cung Yến lại trở nên lo lắng.

“Sao có thể được, hiện tại chúng ta đang ở trong một xã hội pháp chế, sao có thể tùy tiện giết người được? Tôi chỉ đi cảnh cáo hắn ta một chút thôi, bảo hắn ta sau này không được đến trêu chọc tôi nữa mà thôi”, Trần Thanh nghe được lời nói của Tuyên Hoàng, xoa đầu cô bé, giọng điệu không hòa nhã chút nào nói.

“Tôi đã nói rồi, đừng xoa đầu tôi nữa, tôi sẽ ngốc đó!”, Tuyên Hoàng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó thở hổn hển nói.

“Được rồi, tôi đi ngủ đây, mệt mỏi cả ngày, cũng nên nghỉ ngơi một chút”, Tuyên Hoàng đứng dậy, vươn eo, quay người trở về phòng của Trần Thanh, đóng cửa.

“Tôi không quen ngủ cùng người khác, nên tôi sẽ dùng phòng của chú nhé!”, Trần Thanh và Nam Cung Yến sững sờ, Tuyên Hoàng chỉ để lại một câu nói rồi trở về phòng.

“Bà xã, thật sự xin lỗi em, vừa đến thành phố Long Hải, đã khiến em phải chịu nhiều tổn thương như vậy, là do anh không thể bảo vệ em”, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Nam Cung Yến, Trần Thanh đột nhiên hơi áy náy nói.

“Không thể trách anh được, anh đã làm rất tốt rồi, nếu như không phải anh, e rằng em sẽ gặp nhiều khó khăn hơn”, Nam Cung Yến lại cực kỳ mạnh dạn vươn tay ra, nắm lấy tay của Trần Thanh, nhẹ nhàng an ủi.

“Cảm ơn bà xã!”, Trần Thanh cảm động kéo Nam Cung Yến, ôm cô vào lòng.

“Hừ, anh chỉ muốn dê người ta thôi”, Nam Cung Yến bị Trần Thanh kéo vào lòng, trong lòng lại dâng lên cảm giác an toàn vô hạn, nhưng vì tính cách nhút nhát của mình, cô lại không thể làm được, liền đẩy Trần Thanh ra.

“Bà xã, bà chị họ của em thì em định làm thế nào?”, Trần Thanh nghĩ đến Triệu Diễm Linh, nói thật, mọi chuyện đều do người phụ nữ này gây ra, nếu như không có cô ta, cũng sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy, thế nên, đối với Triệu Diễm Linh, Trần Thanh không hề có chút thiện cảm nào.

“Trần Thanh, mặc dù chuyện chị ấy làm rất quá đáng, thế nhưng, cuối cùng chị ấy vẫn không làm em bị thương, ngược lại bây giờ, chị ấy đã rút ra một bài học rồi, em tin sau này chị ấy sẽ làm người tốt”, Nam Cung Yến chần chừ nói.

“Huống chi là, tốt xấu gì chị ấy cũng là chị họ của em, em thật sự không thể làm gì chị ấy được, nếu không thì, em thấy rất có lỗi với người mẹ đã mất của mình”, Nam Cung Yến nói đến đây, có chút đau lòng.

“Được rồi, bà xã, tùy em, đợi sau khi mọi chuyện ở thành phố Long Hải kết thúc, anh sẽ bảo người đưa chị ta về, trong khoảng thời gian này, để chị ta suy nghĩ về những gì mình đã làm, cũng coi như cho chị ta một bài học”, Trần Thanh gật đầu, không hề ngạc nhiên với quyết định của Nam Cung Yến.

Nam Cung Yến nhìn có vẻ là một tổng giám đốc lạnh lùng, nhưng ai càng hiểu cô thì càng biết rằng, thật ra cô là một người có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng trái tim lại ấm áp.

“Bà xã, phòng của anh bị nhóc Tuyên Hoàng kia chiếm mất rồi, đêm nay anh không có chỗ ngủ, em xem...”, nói đến đây, Trần Thanh ra vẻ đáng thương nhìn Nam Cung Yến.

“Hừ, đúng là lợi cho anh, cùng em về phòng đi”, nghe được Trần Thanh nói vậy, sao Nam Cung Yến không biết tên này đang có ý gì, liền liếc anh một cái không hòa nhã chút nào.

“Nhưng mà, anh chỉ được nằm ngủ dưới đất thôi”, Nam Cung Yến liền bổ sung thêm một câu ngay sau đó, nói xong, cô quay người đi vào phòng.

“Hì hì, anh biết rồi!”, Thấy Nam Cung Yến nói vậy, Trần Thanh liền vui vẻ, tung tăng đi theo cô vào phòng.

Một đêm không xảy ra chuyện gì, hai người Trần Thanh và Nam Cung Yến không hề ngủ, mà ngồi xếp bằng tu luyện cả một đêm.

Cả một đêm này, có thể nói Trần Thanh tu luyện rất thoải mái, đêm nay không bằng đêm tu luyện đầu tiên tuần trước cùng Nam Cung Yến, hơn nữa, anh cảm thấy, sức mạnh của Nam Cung Yến trở nên mạnh hơn, tốc độ tu luyện của anh cũng tăng lên.

“Chú, chú nấu cơm à, sáng nay ăn gì vậy?”, Tuyên Hoàng vẫn còn ngái ngủ đi ra khỏi phòng, nhìn thấy Trần Thanh đang bận rộn ở trong phòng bếp, cô nhóc liền sáng mắt, chạy đến, tỏ vẻ thèm thuồng.

“Húp cháo ăn bánh bao!”, nhìn dáng vẻ thèm thuồng của cô bé, Trần Thanh không vui lòng trả lời.

“Tôi thì không có vấn đề gì, chỉ cần chú không cảm thấy bà xã của mình đáng thương là được rồi”, Tuyên Hoàng gật gù đắc ý nói, sau đó, nhìn Trần Thanh với vẻ mặt không sao.

“Mau đi rửa mặt đi!”, Trần Thanh vừa nghe thấy lời cô bé nói, liền bất lực, anh thế mà lại bị một cô nhóc nắm thóp rồi.

Thế nhưng, cô nhóc này nói đúng, mình có thể khiến người khác tủi thân, cũng không thể khiến bà xã của mình cảm thấy ấm ức được.

Không lâu sau, Tuyên Hoàng và Nam Cung Yến rửa mặt xong, nhìn bữa sáng đơn giản trên bàn, liền mở to mắt.

“Vãi chưởng, chú, chú ác thật đó, chú thật sự chỉ nấu cháo, hấp bánh bao thôi sao!”, Nhìn trên bàn chỉ có cháo và bánh bao, Tuyên Hoàng liền hét lên, tỏ ra cực kỳ bất mãn.

“Có cái ăn là được rồi, còn muốn kén cá chọn canh, tôi hấp chín cái bánh bao, cô ăn hai cái, tôi ăn ba cái, phần còn lại thì của bà xã tôi”, Trần Thanh liếc Tuyên Hoàng một cái, sau đó chia phần.

“Hừ, chú đừng nói là hai cái, một cái tôi cũng không muốn ăn, còn không cả có cải bẹ, sao có thể ăn được”, Tuyên Hoàng nhìn những chiếc bánh bao trắng nõn, Tuyên Hoàng lại không có chút khẩu vị nào.

“Bà xã, nào, em ăn đi!”, Trần Thanh đẩy bánh bao cho Nam Cung Yến, sau đó anh cũng cầm một cái bánh bao, cắn một miếng.

“Chị Cung Yến, không được rồi, để em mời chị ăn sáng nha, món cháo trắng với bánh bao này có gì ngon chứ?”, Tuyên Hoàng liền quay đầu nhìn Nam Cung Yến, thúc giục.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!