Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Chương 345: Tham dự tiệc rượu

“Cậu có ý gì? Không giúp tôi chuyển hành lý nữa à? Đúng là một tên đàn ông nhỏ mọn”, Triệu Diễm Linh nhìn thấy thế thì tức muốn nổ tung, lập tức chống eo hét lên một cách giận dữ với Trần Thanh.

Nhìn thấy không có ai đến chuyển hành lý cho mình thì cô ta chỉ có thể vừa tức vừa tự thận vận động.

Đợi đến khi họ thu xếp xong hết thì cũng 6h30 rồi.

“Vợ à, em muốn đi đâu thế?”, Trần Thanh đang đứng ở sảnh nhìn thấy Nam Cung Yến mặc lễ phục, trang điểm lộng lẫy thì sáng hết cả mắt lên, hỏi.

“Chúng tôi tất nhiên là muốn đi tham gia tiệc rượu rồi, không giống ai đó chả có tý mối quan hệ nào, nhìn thấy chưa, tối nay chúng tôi phải tham gia tiệc rượu thương mại thượng đỉnh của thành phố Long Hải”, ngay lúc này Triệu Diễm Linh mặc một chiếc váy dạ hội màu đỏ nhã nhặn, trang điểm đậm từ trong phòng bước ra, nhìn thấy Trần Thanh đang lau bàn thì nói rất tự hào.

“Tiểu Yến, em muốn đi tham dự tiệc rượu sao? Nếu không để anh đưa hai người đi”, Trần Thanh không muốn để ý đến Triệu Diễm Linh mà nhìn thẳng vào Nam Cung Yến hỏi.

“Đừng, cái xe nát ấy của cậu chỉ làm xấu mặt người khác thôi, chúng tôi chút nữa muốn ngồi xe Mercedes-Benz cơ, có người đến đón chúng tôi rồi”, Triệu Diêm Linh nhìn Trần Thanh một cách khinh thường rồi nói.

Trần Thanh cạn lời, người phụ nữ này đúng là ngốc. Một chiếc xe hơi cao cấp của Land Rover ở trong mắt cô ta thế mà lại kém hơn một chiếc Mercedes-Benz Mặc dù không biết là dòng Mercedes-Benz nào nhưng điều Trần Thanh để ý cũng không phải là cái này.

Thế mà lại có người đến đón họ, họ mới chỉ vừa đến thành phố Long Hải mà thôi, ai sẽ đến đón họ chứ?

“Tiểu Yến, thực sự không muốn anh lái xe đưa em đi hay sao?”, Trần Thanh lại hỏi.

“Trần Thanh, anh đưa bọn em đi đi”, Nam Cung Yến nói, rồi lại quay sang nói với Trần Diễm Linh: “Em không quen ngồi xe người khác”.

“Được, vợ à, em đợi anh một chút, anh lên thay quần áo đã”, Trần Thanh nghe được lời của Nam Cung Yến thì lập tức chạy về phòng mình.

Anh cũng không thể nào mặc bộ đồ thoải mái thế này tham gia tiệc rượu, vì nó sẽ khiến vợ anh bị mất mặt.

“Tiểu Yến, em thực sự muốn đi cùng Trần Thanh hay sao? Nên biết là cậu chủ Vương chỉ có hai vị trí đi cùng, nếu em muốn dẫn theo Trần Thanh thì chính là đang làm khó cậu chủ Vương đó”, Trần Diễm Linh nghe được Nam Cung Yến không muốn ngồi xe cậu chủ Vương mà lại ngồi xe Trần Thanh tham gia tiệc rượu thì vô cùng nôn nóng.

Nghe được lời này của Trần Diễm Linh thì Nam Cung Yến nhăn tít mày lại rồi nói một cách kiên quyết: “Nếu đến lúc đó Trần Thanh không được vào thì em cũng không vào, chị họ có thể tự mình chơi đùa thỏa thích ở đó”.

“Tiểu Yến, thế thì không được, em vừa đến thành phố Long Hải thì phải thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với người ở đây, nếu không sao công ty chúng ta có thể kinh doanh trên đất Long Hải này được”, Triệu Diễm Linh vừa nghe thấy thì khuyên nhủ.

“Hơn nữa, Tiểu Yến, cậu chủ Vương là một người có mối quan hệ vô cùng rộng, nếu sau này chúng ta muốn phát triển ở Long Hải thì kiểu gì cũng cần đến sự trợ giúp của cậu ấy. Chị đều là vì tốt cho em, tốt cho công ty mình mà thôi”, nói cứ như công ty là của cô ta vậy.

“Đừng nói nữa, cứ thế đi”, Nam Cung Yến xoa xoa lông mày rồi lập tức vẫy vẫy tay không cho cô ta nói nữa.

Trần Thanh bước ra sau khi thay một bồ đồ thoải mái, tuy không trang trọng nhưng nó đẹp hơn rất nhiều so với bộ quần áo mà anh mặc trước đó.

“Tiểu Yến, chúng ta đi thôi”, Trần Thanh thay quần áo xong thì đi ra nói với Nam Cung Yến.

“Được”, Nam Cung Yến gật đầu rồi đi theo Trần Thanh ra ngoài.

Triệu Diễm Linh ở sau nhìn thấy cảnh này thì hừ lạnh một tiếng rồi cũng đi theo họ.

Đến tầng dưới thì vừa hay nhìn thấy một chiếc Mercedes-Benz, Trần Thanh còn nghĩ là xe sang gì nhưng cũng chỉ là một chiếc xe xấp xỉ 800 ngàn tệ mà thôi, anh lập tức khinh thường hừ lạnh một tiếng.

Xem ra cái tên cậu chủ Vương này cũng không phải người giàu có gì cả.

Trần Thanh tuy ở bên trong thay quần áo nhưng anh cũng nghe rất rõ Triệu Diễm Linh ở bên ngoài hết lời khuyên nhủ Nam Cung Yến như thế nào, nên tất nhiên anh cũng biết được chủ nhân chiếc xe này là ai.

Quả nhiên, người tài xế nhìn thấy đám người Trần Thanh đi ra thì vội tiếp đón.

“Đây có phải là cô Nam Cung và cô Triệu đúng không, tôi được cậu chủ Vương phái tới đón các cô đi tham gia tiệc rượu, mời lên xe”, người tài xế đi lên trước rồi nói.

“Xin lỗi, khiến anh đi một chuyến công cốc rồi, chúng tôi có xe, không cần các người phải đón, anh thay tôi gửi lời cảm ơn đến cậu chủ Vương nhé”, không đợi Triệu Diễm Linh nói thì Nam Cung Yến đã nói trước.

“Cái này...”, nghe được lời của Nam Cung Yến thì người tài xế ngay lập tức đơ người, không biết trả lời lại như thế nào mới được.

“Được rồi, mau đi đi”, Trần Thanh lập tức đuổi người rồi dẫn Nam Cung Yến lên xe của anh đang đậu bên cạnh.

“Aiya, Tiểu Yến à, sao em lại như thế chứ, chiếc xe nát này có gì tốt, chúng ta xuống xe rồi lên xe cậu chủ Vương cho người tới đón đi”, Triệu Diễm Linh thấy Nam Cung Yến từ chối trực tiếp như thế thì sắc mặt không mấy tốt đẹp, cô ta lập tức khuyên nhủ.

“Chị họ, có phải chị ở quê lâu quá rồi nên chỉ biết Mercedes-Benz là xe sang thôi không, chiếc xe này của Trần Thanh giá trị gấp mấy lần chiếc xe của cậu chủ Vương gì đó đấy”, Nam Cung Yến vốn không muốn nói nhưng thấy chị họ của mình cứ khịa đểu thế thì không nhịn được mà oán hận một câu.

Nghe thấy lời của Nam Cung Yến thì Triệu Diễm Linh lập tức ngậm miệng, leo lên xe, lầm bầm hai tiếng rồi không nói thêm gì nữa.

“Vợ à, chúng ta đi đâu nào?”, sau khi lên xe thì Trần Thanh không thèm để ý Triệu Diễm Linh, dù sao chỉ cần Nam Cung Yến không cau có mặt mày với anh thì anh đều có thể chịu đựng được.

“Đến khách sạn Phượng Lan”, Nam Cung Yến nói.

Nghe đến tên này thì Trần Thanh đơ người ra, đấy chẳng phải là khách sạn mà Tăng Kim Lai mời anh đến tham gia tiệc hay sao, tiệc rượu mà Nam Cung Yến muốn đến không phải cũng là ở đó đấy chứ?

Nghĩ đến đây thì anh lập tức hết giận, rồi quay sang nói với Nam Cung Yến: “Vợ à, anh quên mất một thứ, đợi anh lên tầng lấy rồi xuống ngay nhé”.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!