Chương 342: Đừng động vào!
Về tới biệt thự, Trần Thanh cảm thấy, lần này rời đi có lẽ hơi lâu, cho nên anh cho người chuẩn bị một số đồ để tu luyện.
Anh hy vọng, trước khi quay về, căn cứ của mình vẫn hoàn toàn nguyên vẹn, thực lực của thuộc hạ mình cũng sẽ được tăng thêm một bậc.
Trước khi về biệt thự, Trần Thanh lên danh sách kêu Hứa Thiệu Phong chuẩn bị, đợi khi anh và Nam Cung Yến ăn trưa xong thì những thứ anh cần cũng được đưa tới.
Trần Thanh liền bắt đầu luyện thuốc, nhưng vì thiếu lò luyện đan nên chỉ có thể điều chế thành thuốc tễ.
Về chuyện luyện thuốc, Trần Thanh có thể nói là quen tay thành khéo. Thứ anh muốn điều chế là thuốc tăng nguyên và thuốc bạo linh. Thuốc tăng nguyên là để tăng tu vi, còn thuốc bạo linh sau khi dùng thì thực lực sẽ tăng mạnh một bậc, là thứ dùng để bảo vệ tính mạng.
Mất thời gian cả buổi trưa, Trần Thanh đã luyện xong một mớ thuốc tăng nguyên và thuốc bạo linh. Thuốc tăng nguyên thì nhiều hơn, trong tay có hai chai, nhưng anh chỉ đưa cho bọn họ một chai.
Vì một khi đã đến lúc dùng thuốc bạo linh, hai chai hay một chai cũng không có gì khác biệt.
Sau đó, Trần Thanh viết lại một số thân pháp và bộ pháp gia tăng tốc độ. Thân pháp có thể khiến bọn họ càng thêm linh hoạt hơn khi chiến đấu, còn quy tắc bộ pháp có thể khiến bọn họ thoát thân nhanh hơn.
Sau khi viết xong, dĩ nhiên Trần Thanh cũng không yên tâm. Anh bèn gọi điện kêu bọn họ tới biệt thự.
Khoảng hai giờ chiều, đám người Giang Tử Phong tới biệt thự.
“Đại ca, có chuyện gì mà gọi chúng em tới đây gấp vậy?”, sau khi tới biệt thự, Giang Tử Phong là người hỏi đầu tiên, Từ Tịnh Nhã và Dương Lệ cũng nhìn về phía Trần Thanh, còn chị em nhà bọn họ Cận thì không nói gì.
“Đương nhiên là chuyện tốt rồi, đưa cho mấy người một ít đồ”, Trần Thanh lập tức chia số thuốc đã luyện xong cho bọn họ, đồng thời nói cho bọn họ nghe cách dùng của số thuốc này.
“Đại ca, anh đối với bọn em thật là tốt”, nhìn số thuốc trong tay, đám người Giang Tử Phong chợt cảm kích vô cùng.
“Vẫn là câu nói này, đừng tăng thực lực quá nhanh, cố gắng tạo nền tảng vững chắc”, Trần Thanh không kiềm được mà khuyên nhủ.
“Vâng, đại ca”, Giang Tử Phong đương nhiên biết mấy chuyện này nên nhanh chóng gật đầu.
“Còn có một bộ thân pháp và một bộ bộ pháp. Các người hãy ghi nhớ trước cho tôi”, tiếp theo Trần Thanh đưa bộ thân pháp và bộ pháp mà mình đã viết cho bọn họ.
Sau khi nhận lấy, bọn họ nhanh chóng ghi nhớ vào đầu.
Chưa tới 10 phút, bọn họ đều đã ghi nhớ hết. Tiếp theo, Trần Thanh giải thích cho bọn họ những điều cần luyện trong bước đầu của bộ thân pháp và bộ pháp, hơn nữa còn chỉ dẫn bọn họ nhập môn.
Còn chị em nhà họ Cận chưa tu luyện nền tảng, Trần Thanh dĩ nhiên cũng không thiên vị. Anh dạy hai người công pháp ngay tại chỗ, còn hướng dẫn hai người họ hoàn thành thao tác của một tuần.
Tính đến nay, dưới trướng của Trần Thanh coi như đã có 5 võ giả. Tuy đều vừa mới nhập môn, nhưng Trần Thanh tin, dựa vào kinh nghiệm bản thân, cộng thêm sự cố gắng của chính bọn họ thì việc trở thành cường giả vốn không hề khó.
Sau khi giải quyết xong chuyện của bọn họ, anh bèn nói với bọn họ là mình phải rời khỏi một thời gian, đến lúc trở về sẽ kiểm tra tiến độ tu luyện của bọn họ.
Do đó, bọn họ dĩ nhiên bảo đảm chắc chắn sẽ tu luyện thật tốt.
Chờ sau khi bọn họ rời khỏi, Trần Thanh đột nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Chẳng trách lão già kia chỉ thu nhận một mình mình là đệ tử. Dạy người khác tu luyện quả thật quá khó rồi, cần quá nhiều thứ.
“Sắp xếp ổn thỏa hết rồi sao? Nếu xong rồi thì hôm nay chúng ta xuất phát, tranh thủ trước tối thì tới thành phố Long Hải”, đợi Trần Thanh tiễn bọn họ đi xong, Nam Cung Yến mới đi từ trên lầu xuống.
“Ừm vợ, anh đã sắp xếp xong rồi. Chúng ta xuất phát thôi”, Trần Thanh gật đầu, nhìn Nam Cung Yến mặc bộ đồ thể thao màu trắng, anh nhất thời thầm khen, dáng người đẹp như vầy thì mặc cái gì cũng đẹp.
Đến thành phố Long Hải lần này, Trần Thanh vốn tưởng chỉ có anh và cô, không ngờ sẽ còn một người nữa.
“Trần Thanh, đây là chị họ con nhà dì em, Triệu Diễm Linh”, Trần Thanh lái xe đưa Nam Cung Yến tới trạm xe, đúng lúc thấy một người cô gái trang điểm sắc sảo, cô bèn giới thiệu với anh.
“Chị họ, đây là chồng em, Trần Thanh. Lần này đi với em tới thành phố Long Hải”, Nam Cung Yến giới thiệu Trần Thanh với Triệu Diễm Linh.
“Cái gì? Em họ, em đã kết hôn rồi? Sao chị lại không biết?”, Triệu Diễm Linh vốn còn tưởng Trần Thanh là một tài xế, trong lòng còn thầm khen anh trông rất đẹp trai.
Kết quả, không ngờ anh chàng mặt búng ra sữa này lại là chồng của em họ mình. Điều này thật không thể tưởng tượng nổi.
Cô ta vốn không có nghe tin gì về chuyện em họ mình kết hôn. Phải biết là em họ mình là một cô gái xinh đẹp nhất thành phố Nam Hải. Hơn nữa, hai người lại là họ hàng với nhau thế mà cô ta không hề hay biết tới.
“Bọn em chỉ vừa mới kết hôn chưa được bao lâu. Vẫn chưa tổ chức tiệc cưới, chỉ đi đăng ký giấy kết hôn thôi”, nghe chị họ mình nói vậy, Nam Cung Yến có chút ngại ngùng nói.
Trần Thanh đứng bên cạnh thì vô cùng hài lòng, không ngờ Nam Cung Yến lại giới thiệu mình là chồng của cô trước mặt người khác. Điều này chứng minh, trong lòng cô đã thừa nhận anh là chồng rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!