Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Chương 325: Bị bắt cóc rồi

“Ba người ăn cái gì rồi?”, Trần Thanh cảm nhận được trong cơ thể ba người có một nguồn năng lượng vô cùng đáng sợ, luồng năng lượng này nếu được hấp thu hết, e rằng sẽ đột phá lên hậu thiên đại thành luôn mất.

“Không ăn gì cả, chúng em chạy bộ trong núi, kết quả là không cẩn thận mà rơi vào trong một cái hố, sau đó chúng em không còn biết gì nữa, đợi đến khi tỉnh lại thì đã đột phá lên rồi”, Giang Tử Phong nói với bộ dạng đắc ý.

“Trần Thanh, không phải là chúng tôi xảy ra vấn đề gì đấy chứ”, vốn họ còn rất vui nhưng nhìn thấy bộ dạng nghiêm trọng của Trần Thanh như thế thì bắt đầu thấy lo lắng.

“Tạm thời không có vấn đề nhưng cảnh giới của mọi người tốt nhất không nên đột phá nhanh như thế, nếu quá nhanh thì cũng không phải là chuyện tốt gì”, Trần Thanh nói.

“Đúng rồi, sau khi ba người tỉnh lại thì có phát hiện ra cái gì khác thường không?”, Trần Thanh đột nhiên nghĩ ra, ba người gặp phải chuyện kì lạ như thế thì có điềm báo gì không?

Nghe được lời nói của Trần Thanh thì họ đều lộ ra sắc mặt kì quái: “Sau khi bọn em tỉnh lại thì không phát hiện ra cái gì kì lạ cả, hố cũng là một cái hố bình thường, bên trong không có cái gì”.

“Thật là kì lạ, đợi sau này cùng nhau đi xem thử”, Trần Thanh gật đầu, chuyện kì lạ thường không có gì do gì như thế, anh cũng không nghi ngờ gì cả.

“Được rồi, nếu mọi người đã lên được hậu thiên đại thành rồi thì bây giờ về củng cố lại cảnh giới của mình đi”, Trần Thanh nhìn giờ, sắp đến lúc Nam Cung Yến tan làm rồi, anh không muốn để họ ở đây nữa.

“Đại ca, chúng em có phải có thể tu luyện võ thuật rồi không? Nếu không có một thân sức mạnh rồi mà cũng không biết đánh như thế nào”, Giang Tử Phong nhìn Trần Thanh một cách mong đợi, hỏi.

“Gấp cái gì, nếu mọi người thực sự muốn tăng kinh nghiệm chiến đấu và nâng cao kỹ năng của mình, thì có thể đến tìm Hứa Nghị. Anh ta là một cựu chiến binh trong quân đội nên có thể dạy cho mọi người. Khi nào có thời gian, tôi sẽ dạy ba người một cách bài bản sau”, Trần Thanh suy nghĩ một chút rồi nói liên thanh.

“Được thôi”, nghe được Trần Thanh không đích thân dạy bọn họ thì ba người lập tức cảm thấy thất vọng.

“Các người đừng thất vọng, dù gì cũng phải có một chút kiến thức về chiến đấu thì mới có thể huấn luyện, được rồi, mau đi đi”, Trần Thanh giải thích một câu rồi lập tức đuổi người, dù gì cũng sắp 5 giờ rồi, anh còn phải về công ty luôn.

Đúng lúc này thì điện thoại của anh đột nhiên rung lên, nhìn thấy là cuộc gọi của chị em nhà họ Cận thì anh đột nhiên cảm thấy bất an.

“Sao thế?”, khi bắt máy, anh áp chế sự bất an đó của mình mà hỏi.

“Tôi... chúng tôi bị phục kích, có người bắt cóc Nam Cung Yến đi rồi”, trong điện thoại truyền đến giọng nói yếu ớt của họ.

“Bây giờ các người ở đâu?”, sát khí trên người Trần Hạo tăng cao, anh đột nhiên đứng lên, lạnh lùng nói.

“Chúng tôi đang ở chỗ đỗ xe dưới tầng hầm công ty...”, Cận Băng nói xong thì không thấy động tĩnh gì nữa.

“Đại ca, xảy ra chuyện gì rồi?”, nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người của Trần Thanh thì Giang Tử Phong hỏi một cách lo lắng.

“Chị dâu cậu xảy ra chuyện rồi, bây giờ cậu lái xe đến chỗ đỗ xe dưới tầng hầm công ty với tôi”, Trần Thanh nói xong thì thân ảnh lóe lên, lập tức lao về phía trước xe của mình rồi khởi động xe lao nhanh ra ngoài.

“Chúng tôi phải làm sao đây?”, nhìn thấy bộ dạng đó của Trần Thanh thì Từ Tịnh Nhã hỏi.

“Lên xe đi, mau lên”, Giang Tử Phong biết chuyện này vô cùng cấp bách nên lập tức nói.

“Chị Tịnh Nhã, Trần Thanh kết hôn rồi sao?”, sự chú ý của Dương Lệ không giống người khác, cô không nghĩ rằng Trần Thanh đã kết hôn rồi, điều này làm cô vô cùng thất vọng.

“Đúng thế, hơn nữa còn là chị em tốt của tôi, Nam Cung Yến”, Từ Tịnh Nhã gật đầu, trước giờ đều không nói vì cứ nghĩ là Dương Lệ biết rồi, không ngờ là cô lại không hề biết chuyện này.

“Cái gì cơ?”, nghe được lời nói của Từ Tịnh Nhã thì Dương Lệ lập tức ngây người như phỗng.

Quan hệ của cô với Nam Cung Yến không tệ nhưng trước giờ cũng chưa từng nghe được tin tức hai người kết hôn, không ngờ Nam Cung Yến và Trần Thanh lại kết hôn một cách âm thầm như thế.

“Nắm chắc vào, chú ý an toàn”, Giang Tử Phong nắm chặt vô lăng rồi khởi động xe lao về hướng công ty.

Tốc độ xe của Trần Thanh vô cùng nhanh, đồng thời cũng gọi cho Hứa Thiệu Phong một cuộc điện thoại, anh muốn biết rốt cuộc mấy người đó là ai.

Tại sao lại muốn bắt cóc Nam Cung Yến.

Đến là vì Nam Cung Yến hay là vì anh.

“Lão Hứa, em dâu anh bị bắt cóc rồi, giúp tôi điều tra xem là ai làm?”, sau khi điện thoại được nối máy thì Trần Thanh lập tức nói ra mục đích cho Hứa Thiệu Phong.

“Được, để tôi tra”, nghe được lời nói của Trần Thanh thì Hứa Thiệu Phong lập tức lo lắng.

Mới hai hôm trước bị người ta ám sát, hôm nay lại có người bắt cóc Nam Cung Yến, đây đúng là chơi với lửa, Trần Thanh chắc chắn sắp phát điên rồi.

Trần Thanh chỉ mất 5 phút đã lao đến bãi đỗ xe dưới tầng hầm của công ty, xem ra chuyện này nhân viên trong công ty đã biết cả rồi vì đám bảo vệ đã phong tỏa chỗ này lại.

“Tránh hết ra”, Trần Thanh đi đến chỗ đám bảo vệ đang phong tỏa rồi lập tức đẩy họ ra, lao đến chỗ Cận Băng, Cận Liệt.

Hai chị em lúc này trông rất thảm, mặt mày tái mét, trên người mỗi người có ít nhất chục vết thương, tuy đã được băng bó nhưng vẫn khiến người ta không khỏi run sợ.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!