Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Chương 316: Thế lực mới nổi

Nam Cung Yến mới thức dậy, còn đang mơ màng nên chẳng hề nhớ rằng trong phòng mình còn một người khác. Cô vừa nhắm hờ mắt vừa vén chăn lên, để lộ ra cặp đùi thon dài thẳng tắp, sau đó đi xuống giường.

"A... Sao anh lại ở trong phòng em?", lúc này, Nam Cung Yến mới nhìn thấy Trần Thanh nằm trên sàn nhà, khiến cô lập tức tỉnh táo lại, sau đó hô lên thất thanh.

"Đừng hét lên mà, chẳng lẽ em quên rồi sao? Tối qua em đã bảo anh ở lại đây, còn trải thảm xuống đất cho anh nữa", Trần Thanh vội vàng lên tiếng ngăn cản tiếng thét của cô, sau đó lại biện giải cho mình: "Huống chi anh cũng có nhìn thấy gì đâu".

"Anh... Anh còn nói nữa, nhắm mắt lại mau", Nam Cung Yến giật mình, vội vàng dùng chăn bọc kín người mình, đồng thời gắt gỏng với Trần Thanh.

Trong mấy ngày sau đó, Trần Thanh và Nam Cung Yến cứ chung sống ngọt ngào và ấm áp bên nhau như thế.

Mà trong mấy ngày ấy, chuyện Trần Thanh bảo Tô Hồng Mị điều tra về tay súng bắn tỉa vẫn chưa có tin tức gì, khiến Trần Thanh vô cùng phẫn nộ.

Điều động cả thế giới ngầm của thành phố Nam Hải mà còn không tìm ra được một tay súng bắn tỉa, nếu đám anh em của anh ở đây thì đâu đến mức như thế này.

Hơn nữa, gần đây thành phố Nam Hải rất yên bình, không có chút gợn sóng nào cả, chuyện này không bình thường chút nào.

Mỗi khi báo cáo những chuyện về thế giới ngầm cho anh, Tô Hồng Mị chỉ nói những tin tốt chứ không đả động gì tới tin xấu.

"Hứa Thiệu Phong, giúp tôi điều tra một vài tin tức về thành phố Nam Hải này", Trần Thanh đi ra ngoài biệt thự, gọi điện thoại cho Hứa Thiệu Phong.

Anh không sợ phiền phức, chỉ sợ Tô Hồng Mị cố tỏ ra kiên cường, chuyện gì cũng không nói với anh.

Huống chi, có thể chuyện lần trước đã khiến cô ta buồn lòng rồi.

"Cậu Trần, cậu chờ một lát, tôi sẽ sai người gửi tin tức tới cho tôi ngay. Kể từ khi theo cậu, tôi luôn theo dõi sát sao mọi tin tức của thành phố Nam Hải, vậy nên cậu yên tâm đi, chỉ cần thành phố Nam Hải này có bất cứ một động tĩnh gì thì đều không thể qua mắt hệ thống tình báo của tôi được", thấy Trần Thanh tìm mình, Hứa Thiệu Phong lập tức nói ngay.

"Hứ? Anh có hệ thống tình báo riêng hả?", nghe thấy những gì Hứa Thiệu Phong nói, Trần Thanh ngạc nhiên không thôi. Hứa Thiệu Phong kinh doanh sòng bạc ngầm mà cũng thành lập một hệ thống tình báo riêng cơ đấy.

"Hết cách rồi, với những người như chúng tôi, nếu tin tức quá chậm thì e là chết như thế nào cũng không biết ấy chứ", Hứa Thiệu Phong bất đắc dĩ nói, trong giọng nói mang theo nỗi xót xa.

"Được, vậy anh tiện thể điều tra xem những kẻ đã tới biệt thự của tôi là ai, và tay súng bắn tỉa đã chạy thoát thì đang ở đâu", giọng nói của Trần Thanh mang theo sát khí.

"Được, cậu Trần, cậu đừng tắt máy", sau đó Hứa Thiệu Phong không lên tiếng nữa, nhưng chỉ một lát sau là hắn đã quay lại.

"Cậu Trần, tôi nói chuyện quan trọng nhất trước nhé, bây giờ tay súng bắn tỉa đã chạy thoát ấy đang ở thôn Thành Trung của thành phố, còn về thân phận của những kẻ đó thì tạm thời vẫn chưa có nhiều thông tin. Lát nữa tôi sẽ biên soạn thành một bản báo cáo ngắn gọn rồi gửi vào điện thoại của cậu", Hứa Thiệu Phong làm việc rất nhanh gọn, chẳng mấy chốc đã tìm ra tin tình báo mà Trần Thanh cần.

"Được, anh tới biệt thự đón tôi đi", Trần Thanh rất hài lòng, bèn gọi Hứa Thiệu Phong tới.

"Vâng, cậu Trần", kể từ khi theo Trần Thanh, Hứa Thiệu Phong vẫn luôn muốn lập công, rốt cuộc bây giờ cũng có cơ hội.

Trần Thanh tắt máy rồi gọi cho chị em nhà họ Cận, bảo bọn họ tới bảo vệ Nam Cung Yến.

"Vợ à, anh có chuyện cần đi ra ngoài, có được không?", Trần Thanh lên tầng hai xin phép Nam Cung Yến.

"Anh định đi đâu? Có nguy hiểm không?", nghe thấy câu ấy của Trần Thanh, phản ứng đầu tiên của Nam Cung Yến là hỏi chuyện này, sau đó lại cảm thấy lưu luyến, đây là lần đầu tiên cô có tâm trạng như vậy.

Nếu là trước kia, e rằng cô đã lạnh lùng nhìn anh rồi nói câu gì đó làm anh nghẹn họng rồi.

Nhưng những ngày qua sớm tối có nhau, cô đã bắt đầu ỷ lại Trần Thanh rồi.

"Vợ cứ yên tâm đi, không có nguy hiểm gì hết, anh cần xử lý một vài chuyện ấy mà, lát nữa anh sẽ bảo chị em nhà họ Cận đưa em đi làm", Trần Thanh lắc đầu nói.

"Được rồi, vậy anh chú ý an toàn đấy nhé", Nam Cung Yến gật đầu, không hỏi Trần Thanh điều gì nữa. Cô là một cô gái thông minh, vậy nên cô biết nếu có thể nói với cô thì chắc chắn anh sẽ nói.

Chỉ một lát sau, Hứa Thiệu Phong đã lái xe tới, Trần Thanh tạm biệt Nam Cung Yến rồi lên xe của Hứa Thiệu Phong.

Lúc này, chị em nhà họ Cận cũng tới nơi, khiến Trần Thanh yên tâm hơn nhiều.

"Hử? Gần đây thành phố Nam Hải yên bình như thế thật hả?", sau khi đọc bản tình báo vắn tắt, Trần Thanh cũng thấy không có tin tình báo gì đáng chú ý cả.

"Cậu Trần, tuy rằng mặt ngoài trông thì có vẻ như không có chuyện gì to tát, nhưng tôi phát hiện ra một hiện tượng thú vị lắm nhé", nghe thấy câu nói của Trần Thanh, Hứa Thiệu Phong nói chen vào.

"Ồ? Nói tôi nghe xem nào", Trần Thanh không chuyên về mảng tình báo, báo cáo viết thế nào thì anh biết thế ấy thôi.

"Gần đây ở thành phố Nam Hải có không ít công ty được thành lập, ngành nghề nào cũng có, hơn nữa còn rất nổi trội, nếu nhìn vào thì không thấy có vấn đề gì cả".

"Nhưng thời gian thành lập của các công ty ấy lại gần sát nhau, hơn nữa tất cả đều kiếm được lợi nhuận".

"Đương nhiên, điều quan trọng nhất là ít nhiều gì những công ty ấy cũng có quan hệ với người thuộc thế lực ngầm, những thế lực ngầm ấy cũng mới nổi lên trong khoảng thời gian gần đây mà thôi".

Sau khi Hứa Thiệu Phong phân tích từng điểm một, Trần Thanh cũng nhìn ra được sự khác thường.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!