Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Chương 269: Bó tay

Trần Thanh cảm nhận được nụ cười đầy ẩn ý của Từ Hồng Nho, lập tức có cảm giác bị nhắm tới.

Ông già này có ý đồ gì với mình!

Đây chính là phản ứng đầu tiên của Trần Thanh, nhưng sau đó anh liền xua tan đi suy nghĩ này.

Từ Hồng Nho là một thương nhân tay không tấc sắt, nếu có ý đồ Trần Thanh, e rằng cũng bó tay.

“Cậu Trần, tôi thấy lần trước con gái mình trở về từ Nam Hải trở nên cực kỳ vui vẻ và hạnh phúc, vì vậy nếu như hôm nay cậu Trần muốn trở về Nam Hải, tôi muốn để con bé trở lại đó cùng cậu, không biết ý của cậu Trần thế nào?”, Từ Hồng Nho cười tủm tỉm nhìn Trần Thanh, nói.

Trần Thanh nhất thời hơi sững sờ, lời này của Từ Hồng Nho cũng thẳng thắn quá rồi, đây đúng là tặng con gái đi đấy.

Khuôn mặt của Từ Tịnh Nhã lập tức đỏ lên, sao cô ta có thể không nghe hiểu ý tứ của bố mình.

Nếu như đổi lại là trước đây, với tính cách của mình, bị bố sắp đặt như vậy, cô ta đã phản đối từ lâu rồi.

Nhưng lần này, trong lòng Từ Tịnh Nhã cũng chỉ có mừng thầm, cuối cùng cũng có một lần bố đứng cùng chiến tuyến với mình.

“Chuyện này... đương nhiên không thành vấn đề!”, Trần Thanh cũng không dám nói nhiều, chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Từ Tịnh Nhã nghe thấy Trần Thanh đồng ý, trong lòng liền mừng thầm.

Lúc này, khi họ dùng bữa xong, họ chuẩn bị rời đi, nhưng lần này thay vì ngồi máy bay thì họ lại tự lái xe đến đó.

Đương nhiên, đây là quyết định của Từ Tịnh Nhã, nhà cô ta tặng cho Trần Thanh một chiếc Hummer, Trần Thanh không thể vận chuyển về, chỉ có thể lái về.

Theo suy nghĩ của Từ Hồng Nho thì đi máy bay thì có gì hay chứ, ở cùng nhau nhiều nhất được vài tiếng đồng hồ, hơn nữa còn nhiều người như vậy.

Nếu như lái xe về thì chỉ có Trần Thanh và con gái của mình ở trên xe, càng dễ bồi dưỡng tình cảm hơn chứ.

Đương nhiên Trần Thanh không biết suy nghĩ trong lòng Từ Hồng Nho, lập tức lái chiếc Hummer, đưa Từ Tịnh Nhã đi về phía ngoại thành.

Nhưng Trần Thanh vừa lái xe chưa được năm phút, điện thoại đã vang lên.

“Dương Lệ, sao thế?”, nhìn thấy người gọi là Dương Lệ, Trần Thanh lập tức bắt máy.

Mặc dù việc Dương Đức Trung làm khiến Trần Thanh rất khó chịu, nhưng không liên quan gì đến Dương Lệ, dù sao thì Dương Lệ vẫn là người tốt.

“Trần Thanh, cầu xin cậu, xin cậu cứu nhà họ Dương chúng tôi với, người của Kỳ Môn Sơn đuổi giết đến đây rồi, người nhà tôi đều bị bắt lại, tôi trốn dưới tầng hầm lần trước, tạm thời vẫn chưa bị phát hiện. Á... cút cho tôi...”

Trần Thanh còn chưa kịp nói gì, phía bên kia điện thoại đã vang lên tiếng hoảng hốt của Dương Lệ, sau đó, Dương Lệ hét lên một tiếng, tiếp theo điện thoại bị dập máy.

Trần Thanh cất điện thoại đi, vẻ mặt lập tức trở nên khó coi, vốn dĩ anh không muốn tham gia vào chuyện nhà họ Dương, dù sao thì ban đầu anh tự mình cứu nhà họ Dương, nhưng những chuyện Dương Đức Trung làm khiến anh cực kỳ phản cảm, nếu như không phải vì Dương Lệ, anh đã trực tiếp tiêu diệt cả nhà họ Dương rồi.

Mặc dù vậy nhưng Dương Lệ là người vô tội, anh không thể mặc kệ để Dương Lệ bị hại được.

Trần Thanh nghĩ đến đây, đột nhiên đánh tay lái, lái về phía nhà Dương Lệ.

“Xảy ra chuyện gì sao?”, Từ Tịnh Nhã thấy sau khi Trần Thanh nghe điện thoại, sắc mặt trở nên khó coi, hơn nữa còn đổi hướng đi, chắc chắn là xảy ra chuyện gì rồi.

“Nhà Dương Lệ đang gặp nguy hiểm, tôi phải đi cứu cô ấy”, sắc mặt của Trần Thanh lạnh lùng, lập tức nói.

“Ừm!”, mặc dù cô ta cảm thấy hơi ấm ức thay cho bạn mình, nhưng nghĩ đến suy nghĩ thực sự của chính mình, dường như cô ta càng không có tư cách chỉ trích Trần Thanh.

Từ Tịnh Nhã si mê nhìn Trần Thanh, đây đúng là người đàn ông có thể hấp dẫn phụ nữ, rõ ràng biết đây là một đống lửa, cô ta cũng muốn bay tới giống như con thiêu thân.

Đương nhiên Trần Thanh không chú ý đến sự thay đổi của Từ Tịnh Nhã, anh lái xe đến gần nhà Dương Lệ, mất mười phút, sau đó quay sang nói với Từ Tịnh Nhã: “Đợi một chút, trong đó nguy hiểm, cô đến siêu thị gần đây chờ tôi, sau khi giải quyết xong chuyện, tôi sẽ đến tìm cô”.

“Được”, Từ Tịnh Nhã gật đầu, mặc dù cô ta cũng biết vài món võ, nhưng cô ta biết, với khả năng ít ỏi của mình, hoàn toàn không thể giúp gì cho Trần Thanh được, ngược lại có thể liên lụy đến Trần Thanh.

Sau khi thả Từ Tịnh Nhã xuống xe, Trần Thanh tăng tốc xe, điên cuồng lái về phía nhà họ Dương.

Khi còn cách nhà họ Dương khoảng hai trăm mét, Trần Thanh dừng xe lại, trong chớp mắt, đi thẳng đến ngoài nhà họ Dương, đôi mắt xuyên thấu quét qua một lượt.

Sau khi anh nhìn thấy cảnh tượng trong đại sảnh nhà họ Dương, đột nhiên nheo mắt lại.

Bởi vì anh phát hiện, đám người nhà họ Dương và Dương Đức Trung không xảy ra chuyện gì, ai cũng ngoan ngoãn, còn người mà bọn họ kính nể, cung kính là người thanh niên có khí chất nho nhã ngồi ở ghế chính, đằng sau người thanh niên, là một ông già.

Sau khi đôi mắt xuyên thấu của Trần Thanh liếc qua ông già đó, hình như lão ta có phản ứng, ngẩng đầu nhìn về phía Trần Thanh, nhưng lại không phát hiện gì, sau đó mới cúi đầu xuống.

“Phản ứng thật nhạy bén, là cao thủ!”, Trần Thanh thấy ông già này nhạy bén như vậy, lập tức rời đi.

Ngoại trừ người thanh niên và ông già, còn có sáu người đàn ông cao to vạm vỡ, cực kỳ hung dữ.

Còn lúc này Dương Lệ lại bị trói trên chiếc ghế đối diện với người thanh niên, với vẻ mặt tức giận.

Trần Thanh thấy mặc dù Dương Lệ bị trói lại, nhưng tạm thời vẫn chưa nguy hiểm đến tính mạng, anh cũng không vội vàng, mà tiếp tục quan sát.

Anh muốn xem xem, người nhà họ Dương sẽ làm gì, khi đối mặt với người của Kỳ Môn Sơn.

Nhưng Trần Thanh cũng không ôm quá nhiều hy vọng, vì nếu thật sự có vấn đề, đám người Dương Đức Trung cũng không thể không xảy ra chuyện gì, ngược lại Dương Lệ còn đang bị trói.

Bằng cách đọc khẩu hình, đôi mắt của Trần Thanh híp lại, trong lòng càng thêm lạnh lẽo.

Hóa ra, người thanh niên ngồi ở ghế chính là cậu chủ của Kỳ Môn Sơn, thứ hắn ta muốn chính là khoáng thạch của nhà họ Dương, nhà họ Dương sợ hãi, đang định giao ra.

Thế nhưng, riêng việc này làm sao có thể thỏa mãn được dục vọng của cậu chủ Kỳ Môn Sơn được, hắn ta biết sự tồn tại của Trần Thanh, muốn nhà họ Dương dụ Trần Thanh ra, nhưng mà Dương Đức Trung và Trần Thanh có quan hệ không tốt, đương nhiên không có cách nào.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!