"Trần Thanh, nếu gả vào nhà họ Phòng, tôi sẽ không được hạnh phúc. Tôi mà không hạnh phúc thì chắc chắn Tiểu Tuyết sẽ không vui, Tiểu Tuyết không vui thì anh cảm thấy cuộc sống của anh có tốt được không?", Từ Tịnh Nhã nhẹ giọng nói.
"Tôi sợ cô rồi, lát nữa tôi sẽ tới".
"Tốt quá rồi, tôi chờ xem màn biểu diễn của anh", thấy Trần Thanh đồng ý, Từ Tịnh Nhã lập tức vui vẻ.
Sau khi tắt máy, trên mặt cô ta chỉ toàn sự chua xót.
Tuy rằng cô ta biết kéo Trần Thanh vào vụ này không phải là một sự lựa chọn sáng suốt, nhưng lúc này, cô ta chẳng có cách nào cả.
Chỉ mong là Trần Thanh có thể cứu được cô ta.
Lúc này, Trần Thanh gọi taxi đi về phía khách sạn Thụy Hải.
...
Hôm nay, Phòng Văn Diệu cứ tươi roi rói, bởi vì hắn ta sắp kết hôn, cô dâu lại cực kỳ nổi tiếng ở thành phố Vân Hải, có thể nói là tình nhân trong mộng của đám cậu ấm ở thành phố Vân Hải.
Từ Tịnh Nhã được cả thành phố Vân Hải cộng nhận là người đẹp tài trí, IQ cao, đồng thời cũng có tài năng về phương diện kinh doanh.
Có thể nói, xét về mặt sắc đẹp thì có thể cô ta không phải số một, nhưng trong mắt bậc cha chú của các gia tộc trong thành phố Vân Hải, Từ Tịnh Nhã chính là hình mẫu con dâu lý tưởng nhất.
Một cậu ấm chỉ biết ăn chơi mà lấy được cô gái như Từ Tịnh Nhã thì quả thực là đã cống hiến cho gia tộc.
Ở thành phố Vân Hải, nhà họ Phòng là gia tộc thuộc top đầu, đương nhiên lễ đính hôn của con trai gia chủ sẽ xuất hiện rất nhiều người thuộc tầng lớp thượng lưu.
Còn chưa tới tám giờ, ở cổng khách sạn Thụy Hải đã đậu bao con xế hộp đủ mọi kiểu dáng, ai cũng mặc vest đi giày da, ăn mặc cực kỳ trang trọng.
Những người được mời tới tham dự lễ đính hôn thì đều rất vui mừng và phấn khởi.
Tuy rằng nhà họ Phòng có thực lực mạnh mẽ, nhưng khi đứng ra tổ chức tiệc, bọn họ không hề đánh mất lễ nghi.
Tất cả những người tới dự đều rất hài lòng về điểm này, cho rằng mình đã nhận được sự nể trọng.
Theo lý mà nói thì nhà họ Dương không nằm trong danh sách được nhà họ Phòng mời tới dự lễ đính hôn lần này, nhưng từ khi có Dương Đức Trung, mối quan hệ giữa nhà họ Dương và nhà họ Phòng rất tốt.
Dù sao những người mà Dương Đức Trung mang tới lúc trước có thực lực khá mạnh, rất dễ bắt chuyện với nhà họ Phòng.
"Lệ Lệ, bây giờ Trần Thanh đang ở đâu?", Dương Đức Trung và Dương Lệ ăn mặc long trọng tới dự lễ đính hôn, nhưng ông ta vẫn đang nghĩ về Trần Thanh.
Ông ta vô cùng hài lòng về Trần Thanh, nếu con gái mình giữ Trần Thanh ở lại được thì đây sẽ là một sự trợ giúp lớn với nhà họ Dương bọn họ.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất là bởi vì có Kỳ Sơn Môn, có một thế lực tông môn như vậy đè đầu nên bọn họ cứ có cảm giác sẽ bị diệt tộc bất cứ lúc nào.
Còn Trần Thanh thì chẳng hề sợ hãi khi biết đến thế lực Kỳ Môn Sơn, hiển nhiên con bài chưa lật của anh đủ để đương đầu với nó.
Đây mới thực sự là lý do mà Dương Đức Trung muốn lôi kéo Trần Thanh về phe mình.
"Con không biết nữa, để con gọi điện thoại hỏi xem sao", thực ra Dương Lệ cũng không muốn tham gia lễ đính hôn này, nghe bố mình nói vậy, cô chỉ muốn đi tìm Trần Thanh chơi ngay thôi.
Sau khi bắt taxi tới khách sạn Thụy Hải, Trần Thanh đi vào thẳng bên trong.
Chỉ có điều anh mới đi đến cửa thì đã bị chặn lại.
"Thưa anh, xin hỏi anh có thiệp mời không?", người ở cửa chính là nhân viên đón khách của nhà họ Phòng, vừa rồi anh ta nhìn thấy Trần Thanh bước xuống từ một chiếc taxi.
Hơn nữa cách ăn mặc của Trần Thanh quá quê mùa, nhà họ Phòng không thể mời người như thế tới tham dự lễ đính hôn được.
Vậy nên anh ta kết luận rằng cậu thanh niên này muốn làm thân với nhà họ Phòng, hoặc là tới đây ăn chực.
Anh ta không thể cho người như thế vào được, ngộ nhỡ lễ đính hôn xảy ra chuyện gì thì anh ta sẽ đi đời mất.
"Không có thiệp mời thì không được vào. Hiện giờ nhà họ Phòng đã bao trọn khách sạn Thụy Hải rồi, xin mời anh về cho", mặc dù trong mắt chỉ toàn nét khinh thường, nhưng những lời anh ta nói ra lại rất lịch sự.
"Tôi tới để chúc mừng, chẳng lẽ cũng không được vào sao?", nghe nhân viên đón khách nói thế, Trần Thanh cảm thấy bực bội.
Nếu biết trước là cần thiệp mời thì anh đã vào từ cửa sau rồi.
"Người này không có thiệp mà dám tới dự lễ đính hôn của nhà họ Phòng, đúng là ảo tưởng".
"Tôi đoán là muốn bấu víu vào nhà họ Phòng ấy mà".
Một số khách khứa tới tham dự lễ đính hôn nhìn thấy cảnh này, bọn họ bắt đầu chỉ trỏ về phía Trần Thanh, hiển nhiên ai cũng khinh thường hành động ấy của anh.
Đúng lúc này, chuông điện thoại của Trần Thanh đột nhiên vang lên.
"A lô, Lệ Lệ à, tôi đang ở cửa khách sạn Thụy Hải, ồ, các cô cũng ở đây sao? Tôi không có thiệp mời, cô ra ngoài đón tôi đi!", nghe điện thoại xong, Trần Thanh lập tức thở phào.
"Có người ra đón tôi!", lúc này Trần Thanh mới nói với nhân viên đón khách ở cửa.
"Vâng, thưa anh!", nhân viên đón khách cười rồi nói: "Nhưng làm phiền anh đứng sang bên cạnh, đừng chắn đường những vị khách khác".
Dứt lời, anh ta nở nụ cười không mấy tốt đẹp gì cả.
Những khách khứa qua lại cũng cười ha ha, hiển nhiên bọn họ rất thích xem những chuyện như vậy.
Đôi mắt của Trần Thanh trở nên lạnh lùng, chỉ là một nhân viên đón khách mà cũng dám có thái độ ấy với anh, đúng là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng.
"Cậu nói cái gì hả?", Trần Thanh lạnh lùng nói, đôi mắt hơi u ám.
Bị ánh mắt của anh nhìn chằm chằm vào, nhân viên đón khách cảm thấy rùng mình, trong mắt hiện lên nét sợ hãi.
Trần Thanh đang định dạy cho tên nhân viên ấy một bài học thì Dương Lệ chạy chậm tới cửa.
"Trần Thanh!", cô ấy đi tới trước mặt Trần Thanh.
Bị Dương Lệ chen ngang, khí thế của Trần Thanh lập tức biến mất.
Nhân viên đón khách cảm thấy nhẹ cả người, suýt chút nữa thì quỳ xuống đất, anh ta nhìn Trần Thanh đầy căm hận.
Cả nhân viên đón khách và những vị khách khác đều không ngờ là lại có người ra đón Trần Thanh thật, hơn nữa còn xinh đẹp như thế.
Chuyện ấy khiến tên nhân viên càng thêm oán hận, vì sao một thằng chẳng có gì nổi bật như vậy lại được người đẹp ưu ái cơ chứ?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!