Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Quả nhiên, tảng đá mà Hứa Thiệu Phong cắt ra đúng như dự đoán của Trần Thanh.

Tuy rằng Hứa Thiệu Phong biết rằng khả năng cắt ra được Phỉ Thúy xịn không cao, nhưng hắn vẫn ôm hi vọng, không ngờ lại chỉ cắt ra được một loại Phỉ Thúy bình thường.

May là viên Phỉ Thúy này có kích thước lớn, đủ để bù lại vấn đề chất ngọc không tốt.

"Ha ha... Cục diện thay đổi, rốt cuộc cũng đến phiên tôi", nhìn viên Phỉ Thúy này của mình, Hứa Thiệu Phong lập tức cười to.

"Ít nhất viên Phỉ Thúy này cũng phải tám mươi triệu đó, nếu mang đi gia công thành trang sức thì e là phải lên đến hàng trăm triệu, đúng là xoay chuyển tình thế".

"Lần này khó đoán rồi, chỉ xem tảng cuối cùng nữa thôi".

"Cậu thanh niên này là một nhân tài đó, chắc là sẽ không làm chúng ta thất vọng đâu nhỉ?"

"Ra ba viên Phỉ Thúy xịn liền nhau, nếu mà còn ra hàng cao cấp nữa thì quái thật".

"Khó nói lắm, ngộ nhỡ ra thì sao".

Người xung quanh mỗi người một ý, thảo luận rất sôi nổi.

"Mong là tảng này của cậu có Phỉ Thúy, nếu không thì tôi sẽ thắng vụ cá cược này đấy", nhìn tảng Phỉ Thúy lớn ấy, Hứa Thiệu Phong vô cùng thỏa mãn.

Thực ra cả ba tảng đá đều có Phỉ Thúy, hơn nữa hai tảng còn là Phỉ Thúy cao cấp, cộng thêm một viên Phỉ Thúy bình thường nhưng lại có kích thước lớn.

Nếu là cược ngọc bình thường thì hắn đã kiếm chác được một mẻ lớn rồi, chỉ có điều lần này hắn quá lỗ mãng, vậy nên những viên đá này đều không thuộc về hắn.

Nhưng chỉ cần vụ cá cược lần này thắng thì hắn sẽ chẳng để ý tới những chuyện khác.

"Đại ca, làm sao bây giờ?"

Giang Tử Phong hơi luống cuống, dù sao chỉ một tảng đá này thôi cũng đủ đuổi kịp rồi, thậm chí còn vượt qua không ít nữa.

Nếu tảng đá này của bọn họ quá bình thường, hoặc là không có gì cả, vậy thì sẽ tiêu thật đấy.

Giang Tử Phong không hi vọng gì nhiều về tảng đá bằng phẳng này.

Tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt vào tảng đá cuối cùng của Trần Thanh, nhưng nhìn thấy tảng đá bằng phẳng ấy, ai nấy đều trợn tròn mắt.

Má chứ, thế này cũng gọi là cược ngọc á?

Đây chẳng phải là một tảng đá kê chân sao? Sao lại thành cược ngọc thế hả?

Lúc này vẻ mặt của Tiết Nhân vô cùng ngạc nhiên, tảng đá đó đã được cho vào kho của ông ta từ lâu rồi, nhưng đến giờ vẫn chưa có ai mua.

Ông ta nhớ đó chỉ là một tảng đá dùng để kê cho một tảng đá lớn khác mà ông ta tùy tiện nhặt bên vệ đường, vậy mà bây giờ lại bán được, đã thế người kia còn mang nó ra làm hi vọng cuối cùng nữa chứ.

"Đây là một tảng đá kê chân mà tôi nhặt được bên vệ đường Miến Quốc, cậu có chắc là định dùng nó để cược ngọc không?", Tiết Nhân là bạn tốt của Hứa Thiệu Phong, đương nhiên là phải hợp lực đả kích nhóm Trần Thanh rồi.

Nghe thấy câu nói của Tiết Nhân, mọi người xung quanh lập tức ồ lên.

"Ông làm thế chẳng phải là chơi khăm người khác sao? Đây không phải đá để cược ngọc mà ông lại bán nó cho chúng tôi như đá cược ngọc, như thế là không công bằng. Chúng tôi yêu cầu đổi đá", nghe vậy, Giang Tử Phong lập tức bùng nổ, cậu ấy nổi giận hét lên.

Mấy người Phương Thư Minh cũng bất mãn nhìn Tiết Nhân, nhưng đã có một người được ăn thì phải một người chịu thiệt, thị trường cược ngọc là thế. Cho dù là một tảng đá ven đường, anh có tài bán nó với giá của đá cược ngọc thì cũng là điều hợp lý.

Hứa Thiệu Phong muốn cười thật to, thì ra tảng đá tức cười này lại có nguồn gốc như thế.

Lúc này, Tiết Nhân liếc mắt ra dấu với Hứa Thiệu Phong, Hứa Thiệu Phong càng thêm đắc ý, rõ ràng Tiết Nhân rất có tình nghĩa với hắn mà.

"Đổi đá cược ngọc? Tuyệt đối không được, đã quyết định rồi thì sao lại tùy tiện thay đổi được? Huống chi đá cược ngọc bên tôi đã cắt ra hết rồi, nếu thế thì tôi cũng có thể cắt thêm tảng nữa để thay cho tảng có giá thấp à!"

Hứa Thiệu Phong lên tiếng phản bác.

Thế nhưng hắn nói thế cũng có lý, tình huống này lại tại mình mà ra, chẳng trách được ai cả, chỉ có thể trách mình không đủ tinh mắt mà thôi.

"Không sao, cứ để thế đi", Trần Thanh ngăn cản không để Giang Tử Phong nổi khùng lên, anh thản nhiên nhìn vẻ mặt đắc ý của Hứa Thiệu Phong và Tiết Nhân.

"Tới đây cắt đá đi, bọn này đang sốt ruột muốn biết trong tảng đá then chốt này của cậu sẽ có báu vật hiếm có gì đây", Hứa Thiệu Phong vênh váo nhìn Trần Thanh rồi nói.

"Vậy thì cám ơn lời hay của anh, tôi sẽ cắt ra một báu vật làm lóa mắt người đời", Trần Thanh nở nụ cười rồi bước lên sàn, cầm bánh nhám lên bắt đầu mài đá.

"Vãi chưởng, tảng đá phẳng lì như thế mà còn cần mài sao? Cắt luôn ra là được mà".

"Đừng có nói thế, quên vụ Phỉ Thúy Mắt Tím ban nãy rồi à?"

"Nhưng tảng đá ấy dày có ba ngón tay, trong đó có thứ gì được chứ?"

"Mài đá ít nhất cũng có thể kéo dài thời gian, đỡ phải nhận thua chứ sao".

Thấy Trần Thanh bắt đầu mài đá, mọi người xung quanh đều bất mãn, thậm chí còn trào phúng đủ kiểu, hiển nhiên chẳng có ai tin tưởng anh hết.

Trần Thanh không rảnh bận tâm tới người khác, anh chỉ chuyên tâm mài đá.

Bởi vì tảng đá ấy thực sự rất đặc biệt, nếu bất cẩn một chút, làm hỏng một cành cây hoặc cái lá thì đều sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tác phẩm này, anh nhất định phải tập trung hết mức.

Chỉ có điều Trần Thanh không biết mắt xuyên thấu của mình có thể trụ được đến lúc anh mài hết tảng đá này ra không, đây là một thử thách lớn với anh.

Theo thời gian trôi qua, ngọn cây thông đã bắt đầu lộ ra một chút.

"Thấy màu xanh rồi, nhưng thế này thì nhỏ quá".

Có người tinh mắt nhìn thấy màu xanh trên đỉnh đá, lập tức hô lên thật to.

Nhưng màu xanh ấy thực sự quá nhỏ, nếu không nhìn kỹ thì chẳng thấy được ấy chứ.

"Hình như là Phỉ Thúy Băng, chắc không phải là có Phỉ Thúy thật đấy chứ?"

"Đá rải đường mà cũng có Phỉ Thúy, lạ đời thật".

"Cho dù cả tảng đá này là Phỉ Thúy thì cũng phải là Đế Vương Lục dòng Thủy Tinh cao cấp, nếu không thì vẫn thua thôi".

Sau khi nhìn thấy màu xanh, mọi người bàn tán xôn xao, chỉ có điều vẫn không có ai đánh giá cao tảng đá cược ngọc này. Đọc thêm chương mới nhất tại nhóm zalo : https://zalo.me/g/zivpdz264

Tiết Nhân thì khá ngạc nhiên, tảng đá vứt ở vệ đường này cũng có Phỉ Thúy á? Thật hay giả vậy?

Hứa Thiệu Phong bắt đầu cảm thấy thấp thỏm, nhỡ trong đó có Phỉ Thúy thật thì vụ đánh cược lần này lại không chắc kèo rồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!