Bộp... "Chúc mừng anh đây đã giành được lô đất Hồ Lộc Minh”, lúc này đấu giá viên đang ngạc nhiên mới tỉnh táo lại, lập tức đập búa, hét lớn.
Đấu giá viên hiện giờ cực kỳ kích động, nên biết rằng, đây là nhiệm vụ mà cấp trên giao cho ông ta, sáu tỷ là có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng không ngờ nó lại có thể đấu giá tới 20 tỷ, vậy thì coi như ông ta đã hoàn thành vượt mức nhiệm vụ, xem ra lần này ông ta sẽ được cấp trên khen ngợi đây.
“Tôi... nhà họ Ngụy chúng tôi từ bỏ đợt đấu giá lần này”, mặt anh cả nhà họ Ngụy đỏ bừng, khi nói đến hai chữ từ bỏ, gã chỉ hận không thể tìm được một chỗ nào để chui vào.
Thật là xấu hổ, lần này trở về, chỉ sợ hai anh em bọn họ sẽ bị gia chủ lột sạch da mất.
“Cái gì?”, đấu giá viên vốn dĩ đang kích động, nhưng sau khi nghe thấy những lời của anh em nhà họ Ngụy, lập tức ngẩn ra.
Còn những người xung quanh cũng không ngờ rằng sẽ xảy ra chuyện này.
Có phải nhà họ Ngụy không cần thể diện nữa không vậy?
Thế nhưng, họ nghĩ rằng mua một miếng đất như vậy với giá 20 tỷ đúng là ngu ngốc, người nhà họ Ngụy cũng không phải lũ điên, đương nhiên sẽ không chịu mất tiền oan như vậy.
“Hai người có biết hậu quả của việc bỏ đấu giá không? Điều đó đồng nghĩa với việc bị đưa vào danh sách đen của thành phố Nam Hải vĩnh viễn, khoản tiền cọc 50 triệu trước đó của hai người cũng sẽ không được hoàn trả, hai người chắc chắn là muốn từ bỏ đấu giá không?”, sắc mặt của đấu giá viên tái nhợt, cắn răng hỏi anh em nhà họ Ngụy.
“Chúng tôi chắc chắn sẽ từ bỏ đấu giá”, hai anh em nhà họ Ngụy tỏ ra lúng túng, gật đầu.
“Bộp... tôi tuyên bố, theo quy định của đấu giá, khi người trả giá cao nhất trong cuộc đấu giá lần này từ bỏ lượt đấu giá, vậy thì quyền sở hữu nhường lại cho người trả giá cao thứ hai, chúc mừng anh, anh đã giành được lô đất Hồ Lộc Minh!”
Đấu giá viên trừng mắt nhìn hai anh em nhà họ Ngụy, thở dài một tiếng, sau đó nở nụ cười nhìn về phía Trần Thanh và Giang Tử Phong.
“Cảm ơn, tôi phải đến đâu để thanh toán?”, Trần Thanh đột nhiên mỉm cười, quy tắc đấu giá đều giống nhau, nếu như người trả giá cao nhất từ bỏ thì sẽ nhường quyền cho người trả giá cao thứ hai.
Cũng đồng nghĩa với việc, cách mà anh em nhà họ Ngụy tự cho là thông minh, lại giúp đỡ Trần Thanh, giúp Trần Thanh giảm không ít tiền vốn.
Hiện giờ, Giang Tử Phong đang chết sững, cậu ấy không ngờ đại ca lại lợi hại như vậy, trong tình huống này mà vẫn có thể phản kích một cách hoàn hảo, đánh một trận cực kỳ đẹp, trực tiếp tiêu diệt đối thủ, hơn nữa còn ít tốn kém.
Những người xung quanh cũng sững sờ, họ không ngờ lại xảy ra tình tiết này, đúng là quá lợi hại rồi.
Xem ra cậu Trần này không đơn giản, không chỉ có giá trị vũ lực cao, mà năng lực tài chính cũng cực kỳ hùng hậu.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất là khi đối mặt với tình huống này, anh quá bình tĩnh.
Sau chuyện này, chỉ e rằng tên tuổi của Trần Thanh sẽ nhanh chóng lan rộng trong giới thượng lưu của thành phố Nam Hải.
“Thưa anh, mời đi bên này!”, sau khi đấu giá viên nghe Trần Thanh nói xong thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, mặc dù 14 tỷ ít hơn nhiều so với 20 tỷ, nhưng Trần Thanh thắng là sự thật.
Hai người Trần Thanh và Giang Tử Phong bước vào phòng đấu giá dưới ánh mắt phức tạp của mọi người, mặc dù Trần Thanh đã mua miếng đất này thành công với giá hơn 14 tỷ, nhưng so với giá trị của miếng đất này, con số này thật sự vẫn quá cao.
Trần Thanh đương nhiên không biết những người này nghĩ gì, anh và Giang Tử Phong đến phía sau để nhanh chóng hoàn thành một số thủ tục.
Nói cách khác, từ giờ trở đi, miếng đất Hồ Lộc Minh hoàn toàn thuộc về Trần Thanh.
Trần Thanh có được quyền sở hữu miếng đất này, cuối cùng anh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ít nhất là anh cũng đã có căn cứ thuộc về mình ở thành phố Nam Hải.
“Đại ca, thật sự xin lỗi, vừa rồi suýt nữa đã để người nhà họ Ngụy thành công”, làm xong mọi thủ tục, Trần Thanh và Giang Tử Phong quay về xe, Giang Tử Phong cứ cúi đầu như đứa trẻ phạm lỗi.
“Không sao, hiện tại kết quả tốt là được rồi!”, Trần Thanh híp mắt cười.
Thật ra, anh hoàn toàn không cần chi nhiều tiền như vậy để mua miếng đất này, nếu như không phải vì nhà họ Ngụy, có lẽ anh chỉ cần bỏ ra hơn 8 tỷ là mua được rồi.
Thế nhưng, nếu không có chuyện gì xảy ra, Trần Thanh sẽ sớm đến thành phố Vân Hải, dù sao thì ở đó cũng còn không ít ân oán cần giải quyết.
Nghĩ đến chuyện này, khóe miệng của Trần Thanh lập tức nở nụ cười tàn nhẫn.
Đến lúc đó Trần Thanh anh sẽ khiến nhà họ Ngụy bồi thường tổn thất cho mình.
Mặc dù Giang Tử Phong biết kết quả cuối cùng tốt đẹp, nhưng cậu ấy vẫn tự trách bản thân mình.
“Nếu cậu đã áy náy như thế thì tôi sẽ giao cho cậu một nhiệm vụ, tìm người dọn dẹp biệt thự ở Hồ Lộc Minh, có lẽ không lâu nữa, sẽ có vài người bạn của tôi tới đây, sẽ có người sống ở đó”, Trần Thanh thấy tâm trạng của Giang Tử Phong không tốt lắm, lập tức giao cho cậu ấy một nhiệm vụ.
“Được, không thành vấn đề!”, sau khi nghe Trần Thanh nói, Giang Tử Phong lập tức hứa hẹn.
“Đúng rồi, sắp tới cậu giúp tôi để ý một thứ, xem nó có nằm trong tay ai không, nếu có, phải thông báo cho tôi ngay lập tức”, Trần Thanh nói rồi liền gửi ảnh hộp ngọc bí mật mình chụp bằng điện thoại cho Giang Tử Phong.
“Đại ca yên tâm, nhà họ Giang chúng em biết rõ nhất thông tin về các phiên đấu giá, chỉ cần có loại hộp ngọc như thế này, chắc chắn em sẽ báo lại với anh ngay lập tức”,Giang Tử Phong nhìn bức ảnh trong tay một lúc, trịnh trọng nói.
“Không chắc là sẽ đấu giá, nên chú ý cả những chỗ khác nữa”, sau đó Trần Thanh dặn dò Giang Tử Phong.
Dù sao thì hộp ngọc này rất quan trọng với anh, dù là trái Bách Linh hay là tấm bản đồ kho báu chưa hoàn thiện kia nữa
Còn chưa đợi Trần Thanh và Giang Tử Phong kịp về đến nhà, điện thoại của Giang Tử Phong đã vang lên.
“Đại ca, Hứa Thiệu Phong mời chúng ta chơi một ván vào ngày mai”, Giang Tử Phong nghe điện thoại, sau đó che điện thoại nói với Trần Thanh.
“Đồng ý đi!”, Trần Thanh gật đầu, anh không hề sợ hãi, với trò chơi như vậy, chỉ mong là Hứa Thiệu Phong có thể cao tay một chút, nếu không thì đúng là khiến người khác quá thất vọng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!