Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh


Bản đồ kho báu tạm thời không có tác dụng, trái Bách Linh cũng cần những dược liệu khác phụ trợ thì mới đạt được hiệu quả rèn luyện thân thể, vậy nên Trần Thanh lại dùng phương pháp lúc đầu để khóa chiếc hộp này lại.

May mà chiếc hộp này rất khó mở, nếu không thì chắc chắn ông cụ Diệp đã dùng trái Bách Linh rồi, vậy thì đúng là phí của trời.

“Reng reng reng…”

Ngay khi Trần Thanh chuẩn bị ra ngoài, điện thoại của anh vang lên.

“Trần Thanh, cậu có rảnh không?”, Trần Thanh không nhìn vào màn hình mà bắt máy luôn, đầu bên kia là giọng nói mang theo men say của Dương Lệ.

“Sao vậy?”, nghe thấy lời nói mơ màng của Dương Lệ, Trần Thanh không khỏi nghĩ tới vụ ở quán bar lần trước, nếu không có anh thì e là cô ấy đã bị đám du côn kia “xử” rồi.

“Đến quán bar uống rượu với tôi đi, mau lên, trong vòng mười phút cậu nhất định phải xuất hiện, nếu không…”, còn đang nói dở, không biết vì sao Dương Lệ lại tắt máy.

Trần Thanh nhíu mày lại, chẳng lẽ người yêu cũ của Dương Lệ lại tới làm phiền cô ấy sao?

Bởi vì lo Dương Lệ sẽ gặp chuyện nên Trần Thanh vào nhà để xe, lái bừa một chiếc xe của Nam Cung Yến tới quán bar.

Trên đường đi, anh không ngừng tăng tốc, tới quán bar chỉ trong năm phút, may mà không vi phạm luật lệ giao thông.

Đến quán bar, anh nhìn thấy một đoàn người đang xếp hàng ở cửa quán bar, hiển nhiên trong đó đã đông nghịt rồi.

Trần Thanh chẳng hề để ý tới, anh cứ thế vào thẳng bên trong.

Hiển nhiên những người phụ trách trông coi biết Trần Thanh nên không ngăn cản anh, cứ thế để anh vào trong.

“Á đù, thằng kia vip chưa, vào luôn mà không cần xếp hàng à?”, thấy Trần Thanh đi thẳng vào trong, một vài vị khách đang xếp hàng lập tức nghi ngờ hô lên.

“Người bình thường thì đương nhiên là phải xếp hàng, nhưng anh ta không cần”, lúc này, một vị khách từng gặp Trần Thanh lần trước tiết lộ.

“Có gì đặc biệt à?”

“Anh ta là khách quý của bà chủ đấy”.

“À…”

Nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, những khách khứa đang uống rượu xung quanh đều sực hiểu, nhìn Trần Thanh bằng ánh mắt ghen tỵ.

Dù sao ai cũng biết bà chủ của Dạ Mị là một người đẹp nức tiếng, tiếc là không ai lọt được vào mắt xanh của cô ta.

Nhưng không ngờ bà chủ Dạ Mị lại tìm một cậu trai trẻ như thế, đúng là tiếc nẫu ruột.

Tất nhiên là Trần Thanh không biết những người bên ngoài đang nói gì về mình. Sau khi vào quán bar, anh nhìn một lượt thì thấy đúng là Dương Lệ đang ở đây.

Chỉ có điều lúc này Dương Lệ đã say, ba người đàn ông đang vây quanh cô ấy, còn những người xung quanh thì chỉ hâm mộ chứ chẳng có phản ứng nào khác.

Hiển nhiên bọn họ đều quen với những chuyện như vậy rồi.

“Đi thôi, Tiểu Lục, về nhà với anh, uống nhiều rượu như thế, về nhà anh nhất định phải bảo bố mẹ phạt em”, người đàn ông dẫn đầu rất thành thạo với mấy chuyện như thế, ăn nói lưu loát ân cần.

Một số người không biết chân tướng ở bên cạnh cứ tưởng là thật.

Khi người đàn ông đó định đỡ Dương Lệ đứng lên, một cánh tay đã chặn hắn ta lại.

“Người anh em, chuyện còn lại không cần anh lo nữa đâu”, Trần Thanh hất người kia ra, sau đó bế Dương Lệ lên rồi định đi ra ngoài.

“Thằng nhãi, mày làm thế là không được đâu nhé, bọn tao phát hiện ra cô em này trước mà”, người đàn ông kia không ngờ có người lại nhảy ra phá đám, hắn ta lập tức nổi giận mắng Trần Thanh.

“Tôi chỉ nói tới đây thôi, nếu không muốn gặp rắc rối thì cút đi mau lên”, vẻ mặt của Trần Thanh hơi khó coi, anh lạnh lùng nói với ba người đàn ông kia.

“Ái chà, có kẻ dám nói chuyện với chúng ta như thế cơ à? Mày to gan thật!”, ba người kia trợn mắt lên, sau đó ngăn cản Trần Thanh, định cướp Dương Lệ đi.

“Cút đi!”, thấy thái độ đó của bọn họ, Trần Thanh trực tiếp tung ra một cú đá, ba người kia bị anh đá bay ra ngoài, đụng mạnh vào một cái bàn và làm vỡ tan hai chiếc ghế.

Trong quán bar đang rất ồn ào, nhưng khi đám Trần Thanh đánh nhau, tiếng nhạc DJ cũng dừng lại, mọi người nhìn hết về phía này.

“Thằng ranh, mày tiêu đời rồi, mày có biết người bảo kê quán bar Dạ Mị này là ai không?”, ba người kia bị Trần Thanh dọa co vòi, bò dậy rồi uy hiếp nói.

“Là ông nội mày”, Dương Lệ đang say khướt, dường như nghe thấy câu này, cô ấy lèm bèm nói một câu.

Trần Thanh cảm thấy cạn lời, cô nàng này đã say bí tỉ rồi mà vẫn còn gây thù chuốc oán được.

Không biết có phải anh có thù hằn gì với cô ấy không mà lần nào cũng gặp phiền phức vì cô ấy.

E là nói xong câu kia là những người này sẽ càng không chịu bỏ qua.

“A Lương, đi nói với chị Mị là hôm nay tôi có việc phải đi trước, lần sau sẽ tới thăm chị ấy. Dạy cho đám người này một bài học, thấy bọn họ còn làm chuyện như thế nữa thì đánh tàn phế luôn cho tôi”.

Trần Thanh chẳng để ý tới ba người kia, anh đi thẳng tới quầy bar và nói với nhân viên pha chế.

“Vâng, anh Thanh”, nhìn thấy Trần Thanh, đôi mắt của nhân viên pha chế lập tức sáng rực lên.

Tuy rằng cậu ta không tham gia đại hội Nam Hải, nhưng nghe người trở về từ đó kể lại rằng người tỏa sáng nhất trong đại hội Nam Hải lần này chính là Trần Thanh, vậy nên cậu ta rất sùng bái anh.

Lần này được gặp Trần Thanh, nhân viên pha chế kích động không thôi.

Cậu ta gật đầu lia lịa, sau đó lấy một cái còi dưới quầy pha chế lên rồi thổi thật mạnh.

“A…”, người đàn ông cầm đầu kia biết rất rõ còi trong quán bar là để làm gì, nếu bị bắt thì không chết cũng mất một lớp da.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!