Chương 604:
Ý tứ muốn lấy thân báo đáp của Hàn Sướng
Âm lộ ra rõ ràng như vậy.
Nhưng mà anh lại có thể vì Lâm Kiều Như từ chối một quận chúa Ngọc Linh Long. Ở trong mắt anh, Hàn Sướng Âm đương nhiên cũng không có chỗ nào vượt trội hơn so với Lâm Kiều Như.
Lâm Kiều Như mới là người mà anh yêu nhất khi còn sống.
Do đó, anh chỉ là lễ phép từ chối Hàn Sướng Âm, hơn nữa còn chỉ ra thân phận của Hàn Sướng Âm, ý bảo anh sẽ không làm con rể đưa tới cửa cho nhà họ Hàn đầu.
Hàn Sướng Âm cũng nghe ra ý tứ trong lời nói của anh, cô ta mím môi, còn muốn nói thêm gì đó, nhưng mà sự kiêu ngạo và rụt rè của cô ta cũng chỉ có thể làm được đến phần trên mà thôi.
Hàn Cam Vọng ở bên cạnh thấy rõ, cũng biết anh không có ý tứ gì với Hàn Sướng Âm.
Nhưng mà không biết cái người được gọi là vợ của anh kia, rốt cuộc là người phụ nữ xuất sắc cỡ nào…
Anh quay đầu lại, dùng giọng điệu ôn hòa nói với Hàn Cam Vọng: “Trưởng họ Hàn, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, bây giờ có thể đưa Cửu Diệp Kim Liên cho tôi được chưa?”
Hàn Cam Vọng vội vàng gật đầu: “Đó là chuyện đương nhiên, nhưng mà Cửu Diệp Kim Liên vẫn luôn ở trong một thất dưới nền đất, vừa rồi vụ nổ mạnh kia.”
“Không sao Trong lòng anh có lòng tin, Cửu Diệp Kim Liên là chỉ bảo của thế gian, mật đạo cấm địa của nhà họ Hàn còn là từ thời thượng cổ lưu lại, chắc hẳn sẽ không có gì hệ trọng xảy ra đối với Cửu Diệp Kim Liên đầu.
Hàn Cam Vọng nhìn thấy anh chắc chắn như thế, trong lòng vẫn có mấy phần hiếu kỳ, tiếp theo anh một mạch đi tới nhà họ Hàn, tới vị trí mật thất phía trước.
Lối vào của mật thất kia quả nhiên vẫn còn tồn tại, phòng ốc đã gần như chỉ còn lại tàn tích.
May mắn là một cây cột trên xà nhà của một căn phòng nhỏ ngã xuống dưới, đúng lúc bảo vệ cái giường bị hỏng kia.
Hàn Sướng Âm tiến lên khiêng cột xà nhà bị đổ sang bên cạnh, Tần Vũ Phong mở mật đạo ra, lại còn dẫn đầu đi vào trong.
Chẳng qua anh chỉ mới đến đây một lần, thế mà lại giống như đã hết sức quen thuộc với nơi đây, chuẩn xác không sai một chút nào lần lượt tránh đi những chỗ có cơ quan.
Anh đã hoàn toàn nhớ kỹ tuyến đường trước đó.
Sau khi tới mật thất, Cửu Diệp Kim Liên kia quả nhiên không có chút hư hao nào, yên lặng đứng ở trong ao nước chảy.
Anh bắt được Cửu Diệp Kim Liên, một lần nữa nhìn về phía Hàn Cam Vọng yêu cầu xin thêm nước tuyết Thiên Sơn dưới thân của Cửu Diệp Kim Liên.
Hàn Cam Vọng đương nhiên nào có dám không cho, ông ta mang theo mấy bình ngọc dùng để đựng đan dược bay lên cao, giao cho anh đi đựng nước tuyến Thiên Sơn.
Tối hôm nay sau khi làm mọi thứ xong xuôi, anh lập tức nói lời từ biệt với Hàn Cam Vọng.
Anh đánh giá Cửu Diệp Kim Liên trước ngực, trong lòng hết sức kích động.
Đôi mắt của Kiều Như lập tức sẽ có thể sáng trở lại rồi!
Sao mà anh có thể không kích động được đây?
Chỉ cần có Cửu Diệp Kim Liên ở trước ngực này, mắt Kiều Như sẽ khôi phục lại ánh sáng, chuyện này không khác gì ván đã đóng thuyền.
Trong lòng Tần Vũ Phong vô cùng khẩn trương, dọc đường ngay cả một chiếc xe cũng không muốn ngồi, vận chuyển thân pháp chạy tới sân bay, cầm điện thoại lên chuẩn bị liên hệ Tiêu Mặc Chiến.
“Bíp… bíp… bíp..”
Tiếng động ở trong điện thoại vang lên, từng tiếng một truyền đến, nhưng lại một mực không thể kết nối được.
Tần Vũ Phong mím môi, anh một lần nữa ẩn gọi lại cho Tiêu Mặc Chiến, anh còn gọi cho mấy người đang ở biệt thự Star River của quân đội.
“Bíp… bíp… bíp.”
“Bíp… bíp… bíp..”
“Bíp… bíp… bíp..”
Hoàn toàn không có ai bắt máy!