Chương 816: Mục đích của Xích Diệm Vương
Đầu bên kia điện thoại là Long Lân ở Long Kinh xa xôi, sau khi nghe máy xong liền ra khỏi trang viên.
Sau lưng là ngọn lửa rực trời, bừng lên khắp nơi!
Cả trang viên biến thành một biển lửa, vô số bụi tro bay lên trời cao!
Long Lân đeo kính râm, mặc áo khoác ngoài màu đen, châm một điếu thuốc rồi nhả khói, sau đó cầm điện thoại lên nói: “Long Vương, kiểm tra xong rồi, núi Thất Long có một trang viên là căn cứ bí mật của Xích Diệm Vương! Chỉ là theo tình báo thì nơi đó được phòng bị tương đối chặt chẽ!”
Tiêu Chính Văn nghe xong, liếc mắt nhìn ngắm phong cảnh của thành phố Giang Trung, nói: “Tôi biết rồi, tiếp tục theo dõi, ba ngày sau tôi tới núi Thất Long, tiêu diệt Xích Diệm Vương!”
“Rõ! Thưa Long Vương!”
Long Lân trả lời, sau đó nhảy lên chiếc xe môtô đỗ trước cổng trang viên từ lâu, liếc nhìn ngọn lửa nhếch miệng cười, rồi đạp chân ga biến thành một bóng đen lao như chớp, rời khỏi đó!
Tiêu Chính Văn cúp điện thoại rồi lại gọi cho Long Nhất ở quân khu Bắc Lương hạ lệnh: “Long Nhất! Lập tức điều tra tổ chức Gai Độc! Tôi muốn tất cả tài liệu liên quan tới bọn chúng!”
“Vâng! Thưa chủ soái!”
Lúc này, Long Nhất ở quân khu Bắc Lương nhanh chóng hạ lệnh cho đội tình báo chiến khu điều tra tất cả những gì liên quan tới mạng lưới tổ chức Gai Độc!
Thông tin nhanh chóng được gửi tới điện thoại của Tiêu Chính Văn!
Tiêu Chính Văn lướt xem, Gai Độc là tổ chức sát thủ xếp thứ mười sáu trong nước, gồm có hai trăm năm mươi bảy thành viên, ông chủ có thực lực cao nhất là chiến thần thiên cấp bốn sao!
Trong tổ chức có sáu cao thủ, Sói Bắc lại là một trong số đó, là chiến thần một sao!
Xem tới đây, Tiêu Chính Văn nhíu mày, nói với Long Nhất: “Điều động năm nghìn binh lính Bắc Lương do anh đứng đầu, trong đêm nay tiêu diệt tổ chức Gai Độc!”
“Vâng! Thưa chủ soái! Thuộc hạ đi xử lý ngay!”
Long Nhất cung kính trả lời, sau đó vội điều động năm nghìn binh lính Bắc Lương đích thân ra trận!
Bên này, Tiêu Chính Văn quay về văn phòng, nói với Khương Vy Nhan đang rất hốt hoảng: “Vợ ơi, sắc mặt em không được tốt lắm, hay là anh đưa em về nghỉ ngơi nhé?”
Khương Vy Nhan đỡ trán, sắc mặt hơi tái, nghĩ ngợi rồi lắc đầu nói: “Không cần đâu, vẫn còn nhiều việc trong công ty phải xử lý ngay hôm nay”.
Tiêu Chính Văn thấy vậy không nói gì nữa, bế Khương Vy Nhan kiểu công chúa, cứng rắn nói: “Không được, em là vợ anh, anh đau lòng! Việc trong công ty giao cho mấy người Tô Tĩnh giải quyết là được, bây giờ em phải nghỉ ngơi thật tốt, biết chưa?”
Dứt lời, Tiêu Chính Văn bế Khương Vy Nhan rời khỏi công ty.
Khi hai người họ đi qua khu vực làm việc, rất nhiều nhân viên đều nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ, Khương Vy Nhan cũng ngại ngùng, mặt đỏ ửng vội vàng nép đầu vào trong vòng tay của Tiêu Chính Văn, nhỏ giọng càu nhàu: “Ôi, anh làm gì thế, bị người ta chê cười rồi kìa…”
Tiêu Chính Văn cười đáp: “Ai dám cười chúng ta chứ?”
Sau đó, anh nói với nhân viên đang nhìn mình: “Hôm nay mọi người đều được tan làm sớm”.
Công ty ngay lập tức xuất hiện tiếng reo hò hớn hở!
Còn Tiêu Chính Văn cũng nhanh chóng đưa Khương Vy Nhan về biệt thự, bảo Long Ngao bảo vệ bên cạnh cô.
…
Cùng lúc đó, ở núi Thất Long tại Long Kinh xa xôi.
Trong sơn trang của Xích Diệm Vương.
Xích Diêm Vương đang ngồi trên ghế sofa, cơ thể suy nhược không ngừng ho khan.
Lúc này, ánh mắt ông ta lạnh lẽo nhìn người đàn ông đính ngôi sao trên vai, lạnh lùng hỏi: “Lấy được chưa?”
Vị sĩ quan đó lắc đầu: “Thưa Vương, thất bại rồi!”
“Thất bại?”
Xích Diêm Vương nghe xong nhìn nhíu chặt mày, ho càng dữ dội hơn!
Thuốc chống ung thư thế hệ mới của tập đoàn Vy Nhan sản xuất là thứ mà Xích Diêm Vương nhất định phải có được!
Bởi vì cơ thể ông ta đang bị các tế bào ung thư ăn mòn từng chút từng chút một!
Măch dù vẫn luôn uống thuốc và hóa trị, nhưng thời gian của Xích Diêm Vương không còn nhiều nữa!
Mà thuốc chống ung thư thế hệ mới của tập đoàn Vy Nhan nghiên cứu ra đã thắp lên hi vọng sống sót cho Xích Diệm Vương!
Cho nên, ông ta mới hao tổn công sức sắp xếp người tới tập đoàn Vy Nhan lấy cắp tài liệu nghiên cứu!
Nhưng không ngờ kế hoạch lại thất bại!
“Vâng, hai cao thủ của tổ chức Gai Độc đã chết rồi!”, sĩ quan đó trả lời, nói tiếp: “Có điều, may mà chúng ta đã chuẩn bị bước dự phòng, còn có người thứ ba! Có thể thành công hay không phải xem người thứ ba thế nào!”
Nghe xong, Xích Diệm Vương nhướng mày, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên trong đôi mắt.
…
Khoảng mười một, mười hai giờ đêm.
Thời gian này tòa tập đoàn Vy Nhan đã không còn ai, bởi vì chuyện đột ngột xảy ra lúc ban ngày, hôm nay tập đoàn tan làm sớm nên phòng nghiên cứu cũng đã đóng cửa.
Bây giờ, cả tòa nhà trụ sở tập đoàn Vy Nhan gần như tối đen như mực, ngẫu nhiên sẽ bắt gặp ánh sáng le lói trong tòa nhà, đó là do Vương Triều dẫn theo vài nhân viên bảo vệ đi tuần tra.
Trải qua việc lúc sáng, Vương Triều không dám bất cẩn nữa, anh ta không muốn lại xảy ra chuyện tương tự, như vậy đừng nói đến việc tăng tiền lương, nói không chừng ngay cả công việc cũng không giữ được!
Cho nên, đêm nay, không, những đêm về sau anh ta đều sẽ đích thân đưa nhân viên bảo vệ đi tuần tra!
Có thể nói tập đoàn Vy Nhan đêm nay cứ như Cục bảo mật quốc gia vậy!
Sau khi đi tuần tra một vòng, Vương Triều nói: “Đi, tới phòng nghiên cứu”.
Dứt lời, anh ta đích thân dẫn người tới trước cửa phòng nghiên cứu rồi nhập mật mã và dấu vân tay, cửa lớn mới mở ra.
Cửa vừa mở ra, mùi máu tanh liền xộc vào mũi!
Một ngày trôi qua mà mùi máu tanh trong phòng nghiên cứu vẫn chưa tản hết.
Vương Triều ngửi mùi máu tanh này, trong đầu liền hiện lên hai thi thể được xử lý vào ban ngày, trong lòng không khỏi cảm thấy ớn lạnh, suýt chút nữa thì nôn ra!
Đây là lần đầu tiên Vương Triều xử lý xác chết, mặc dù đã vứt xuống sông nhưng bây giờ anh ta vẫn còn cảm thấy sợ hãi.