Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Thần Bất Bại – Tiêu Chính Văn (tác giả: Hắc Long)

Chương 784: Cuộc họp của bốn gia tộc lớn

Tiêu Chính Văn nhìn Khương Vy Nhan, nghĩ một lúc rồi gật đầu nói: “Được, anh dạy em”.

Không lâu sau, Ôn Bất Lâm dẫn một nhóm binh lính đến biệt thự, bố trí nghiêm ngặt xung quanh biệt thự.

Nhân viên vệ sinh cũng nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ biệt thự.

Lúc này Ôn Bất Lâm đứng bên cạnh Tiêu Chính Văn cúi đầu xuống, cả người run rẩy nói: “Chủ soái Tiêu, cậu hãy trách phạt tôi đi! Là lỗi của tôi, không bảo vệ được cho vợ của cậu”.

Tiêu Chính Văn liếc nhìn Ôn Bất Lâm lắc đầu nói: “Liên quan gì đến ông chứ, lần này đối thủ đến đây quá mạnh. Dù cả lực lượng binh lính ở Giang Trung tập hợp lại cũng không phải là đối thủ của chúng”.

Ôn Bất Lâm giật mình nhỏ giọng nói: “Chủ soái Tiêu, cậu biết người làm chuyện này sao?”

Tiêu Chính Văn gật đầu, anh cũng đoán được là ai.

Sau đó anh nói: “Tìm một nơi ở khác, ngoài ra tăng cường thêm vài người nữa”.

“Vâng!”, Ôn Bất Lâm đáp, sau đó kính cẩn đi ra ngoài.

Tiêu Chính Văn đứng nguyên tại chỗ, suy nghĩ hồi lâu rồi mới gọi cho Long Lân.

Ở đầu dây bên kia, Long Lân cung kính đáp: “Long Vương, có hành động gì à?”

Tiêu Chính Văn nói: “Cậu và Long Ngao đến Giang Trung đi, Long Hình và Long Nguyệt ở lại Long Kinh để theo dõi động thái của nhà họ Viên và nghe ngóng tình hình của ba gia tộc lớn còn lại”.

“Vâng! Thưa Long Vương, chúng tôi lập tức xuất phát đến Giang Trung!”

Long Lân vui mừng nói.

Mấy ngày nay, họ ở trong bệnh viện quân khu Long Kinh chán ngấy luôn rồi.

Nửa đêm, máy bay chuyên dụng của Long Lân và Long Ngao đáp xuống sân bay Giang Trung.

Sau đó Long Lân và Long Ngao gặp Tiêu Chính Văn ở biệt thự, quỳ một gối xuống nói: “Long Vương!”

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu tỏ ý hai người đứng lên, cười hỏi: “Sức khỏe thế nào rồi?”

Long Lân cử động tay chân cười nói: “Tôi không sao nữa rồi, rất khỏe ạ”.

Tiêu Chính Văn cười nói: “Long Ngao, cậu đi theo bảo vệ an toàn cho vợ tôi, còn phải dạy cho vợ tôi vài kỹ năng phòng thân”.

Nghe vậy Long Ngao gãi đầu hỏi: “Long Vương, anh để tôi dạy mấy động tác phòng thân cho vợ anh sao? Chuyện này… tôi chỉ biết mấy chiêu chém chết thôi, không ổn lắm đâu…”

Tiêu Chính Văn trợn mắt với anh ta: “Tôi bảo cậu dạy những kỹ năng phòng thân cơ bản thôi”.

“À, ra vậy”, Long Ngao gật đầu nhe răng cười.

Sau đó Tiêu Chính Văn nhìn Long Lân nói: “Cậu theo tôi ra ngoài một chuyến”.

“Đi đâu vậy ạ?”, Long Lân phấn khích hỏi.

Tiêu Chính Văn nhướng mày nói: “Đến chiến khu Tây Mãng”.

Vẻ mặt Long Lân trở mặt cứng đờ khi nghe anh nói vậy, anh ta hỏi: “Long Vương, anh chắc là đến chiến khu Tây Mãng chứ?”

Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Đúng, chiến khu Tây Mãng có động tĩnh khác thường, Thiên Tử bảo tôi đến đó một chuyến”.

“Vâng!”, Long Lân đáp, sau đó hỏi: “Long Vương, sao anh không dẫn theo mấy người Long Nhất?”

Tiêu Chính Văn lắc đầu nói: “Tôi đã sắp xếp những chuyện khác cho mấy người Long Nhất rồi, cậu đi theo tôi là được”.

“Vâng!”

Long Lân đáp.

Ngày hôm sau.

Tiêu Chính Văn chào tạm biệt mấy người Khương Nhan Vy.

Khương Vy Nhan vừa sửa lại cổ áo cho Tiêu Chính Văn vừa nói: “Anh đi đường phải cẩn thận, em đợi anh về”.

Tiêu Chính Văn gật đầu, sau đó xoay người bước lên xe quân đội chuyên dụng rồi chạy thẳng đến sân bay quân dụng Giang Trung.

Mấy người Ôn Bất Lâm đã đợi ở sân bay từ sớm, lúc này nhìn thấy xe của Tiêu Chính Văn đến họ lập tức chạy đến đón, cung kính nói: “Chủ soái Tiêu, tôi đã thu xếp xong cả rồi”.

Tiêu Chính Văn gật đầu nói với Ôn Bất Lâm: “Mấy ngày tôi không có ở đây, các ông phải canh giữ Giang Trung cho tốt. Chiều nay sẽ có mười nghìn binh lính Bắc Lương vào Giang Trung để trà trộn vào đám binh lính dưới trướng của ông. Ông phải nắm chắc cơ hội này học cách huấn luyện của binh lính Bắc Lương để tăng cường khả năng phòng vệ của khu quân đội Giang Trung”.

“Vâng, thuộc hạ đã rõ!”

Ôn Bất Lâm kính cẩn nói.

Sau đó Tiêu Chính Văn và Long Lân lên máy bay chuyên dụng để đến chiến khu Tây Mãng.

Cùng lúc đó, nhà họ Viên trên núi Tiềm Long ở Long Kinh.

Lúc này Viên Thiên Kiệt đang ngồi trong phòng khách của sơn trang nhà họ Viên, một bóng người đang quỳ trong phòng khách: “Gia chủ, ba vị gia chủ của gia tộc lánh đời còn lại đã đồng ý đến hội nghị Tứ Long, dự định sẽ đến nhà họ Viên vào chiều nay”.

Viên Thiên Kiệt vui mừng đập tay lên trên ghế nói: “Tốt! Lập tức chuẩn bị tiếp đón ba vị gia chủ!”

Lúc sắp nhá nhem tối.

Ba chiếc máy bay tư nhân đáp xuống khoảng không trong sơn trang nhà họ Viên.

Sau đó ba bóng người khí chất hơn người bước xuống từ trên máy bay tư nhân.

Viên Thiên Kiệt đã đợi ba người này từ lâu vội vàng bước đến đón, tán gẫu vài ba câu rồi dẫn ba người cùng đi vào sơn trang.

Không lâu sau, trong phòng họp của sơn trang nhà họ Viên, rèm cửa ở các cửa sổ xung quanh đều được kéo lại, cửa ra vào được canh gác nghiêm mật, mấy chục vệ sĩ mặc đồ vest canh gác ngoài cửa.

Trong phòng họp, xung quanh khá là tối, không nhìn rõ gương mặt của ba vị gia chủ.

Viên Thiên Kiệt ngồi ở vị trí đầu tiên trầm giọng nói: “Năm vị trưởng lão cấp bậc chủ soái của nhà họ Viên tôi đều đã chết, chúng tôi còn bị mất mảnh giấy cũ của cuốn sách “Thiên Sơn Thư Lục”, nhà họ Viên tôi sẽ không buông tha chuyện này dễ dàng vậy đâu! Hôm nay gọi ba vị gia chủ đến đây là muốn bàn bạc xem nên làm gì để đối phó với Tiêu Chính Văn, đối phó với Bắc Lương”.

Nghe ông ta nói vậy, ba vị gia chủ đều im lặng không nói.

Một lát sau, một vị gia chủ có thân hình vạm vỡ ngồi trong bóng tối, một tay gõ liên tục lên mặt bàn, phát ra tiếng “cộc cộc cộc” rất có nhịp điệu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!