Chương 750: Toàn quân ra trận
Lúc trời nhá nhem tối. Một trăm nghìn quân Phá Long của Bắc Lương đóng quân bên ngoài thành phía Bắc Long Kinh, nghe lệnh hành động!
Một trăm nghìn quân hừng hực khí thế, cờ Hắc Kim Long như che khuất bầu trời!
Liếc tầm mắt nhìn ra xa đều là biển người màu xanh sẫm, bao trùm cả mặt đất, quân đội hùng mạnh!
Sát khí và ý chí chiến đấu ngút trời này làm cho không có ai dám tùy tiện đến gần trong phạm vi mười mấy kilomet!
Một trăm nghìn quân Phá Long đều được trang bị vũ trang đầy đủ, súng đạn sẵn sàng, trên mặt lộ vẻ nghiêm túc như sắt thép!
Mà lúc này, một bóng người bước lên bậc thềm, từng bước đi lên bục điểm binh của tòa cao cổng thành!
Tiêu Chính Văn mặc chiến bào hoa văn rồng xanh, trên vai gắn quốc chương sáu sao ánh vàng rực rỡ, đội mũ lính, hai bên vành nón là một vòng ô liu màu vàng, bảo vệ sao vàng sáng rực ở chính giữa!
Lúc này hai mắt Tiêu Chính Văn đanh lại, nhìn về phía một trăm nghìn binh lính trước mắt, sau lưng anh đeo hộp kiếm hẹp dài màu đen, trên người tỏa ra sát khí lạnh lùng và lửa giận ngút trời!
Phía sau, từ Long Nhất đến Long Bát mặc tướng phục đứng san sát nhau, còn có tứ đại Long Tôn là Long Lân, Long Ngao, long Hình và Long Nguyệt!
Giờ khắc này, trời đất gió mây mất đi màu sắc vốn có.
Cả bầu trời tối đen như mực, giống như đè ép cả Bắc Lương, khiến người ta không khỏi cảm thấy sống lưng ớn lạnh!
“Bắc Lương!”
“Bắc Lương!”
“Bắc Lương!”
Bỗng nhiên, một trăm nghìn quân Phá Long bên dưới đông nghịt không nhìn thấy điểm cuối, đồng loạt hô hào!
Từng tiếng ‘Bắc Lương’ chấn động trời đất, trong phạm vi trăm kilomet cũng có thể nghe thấy tiếng gào thét này, khiến linh hồn người ta run rẩy!
Nếu đối mặt với đại quân của kẻ địch, sợ là bọn chúng sớm đã nghe tiếng mà bỏ chạy rồi!
Quá khủng khiếp!
Cảnh tượng trước mắt quả thực khiến người ta kinh sợ!
Một trăm nghìn đại quân, nai nịt gọn gàng chờ xuất phát, chuẩn bị sẵn sàng tư thế hành động!
Tiêu Chính Văn đứng trên bục điểm binh, giơ thẳng tay lấy hộp kiếm màu đen hẹp dài, sau đó mở ra, cầm Long Kiếm màu vàng giơ cao lên đỉnh đầu rồi chợt vung mạnh, gầm lên giận dữ: “Toàn quân nghe lệnh! Xuất phát! Tiêu diệt nhà họ Viên!”
“Tuân lệnh!”
“Tuân lệnh!”
“Tuân lệnh!” Giây tiếp theo, một trăm nghìn đại quân đồng loạt xoay người giống như sóng biển, giậm chân xông về phía núi Tiềm Long!
Khoảnh khắc đó, tiếng bước chân ‘cộp cộp cộp’ vang lên giữa trời đất, khiến người ta sôi trào nhiệt huyết!
Một trăm nghìn đại quân nghe lệnh hành động, cảnh tượng hào hùng, quân uy lớn mạnh, sát khí tràn trề!
Tiêu Chính Văn đưa mắt nhìn xuống một trăm nghìn đại quân, vẻ lạnh lùng trong con ngươi cũng càng thêm phần kiên định!
“Tám Long Tướng nghe lệnh!” Tiêu Chính Văn hét lên. “Có chúng tôi!”
Tám Long Tướng đồng loạt quỳ một chân xuống đất trả lời.
“Tám người đi theo đại quân, bao vây núi Tiềm Long, hễ nhà họ Viên có bất cứ hành động gì khác thường thì cứ thẳng thừng tiêu diệt!”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói, sát khí trong con người bắn ra bốn phía! “Tuân lệnh!” Tám Long Tướng nhận lệnh lập tức đứng dậy, nhảy thẳng xuống từ trên tường thành, sau đó hóa thành tám đường sáng lấp lánh, nhanh chóng đuổi theo một trăm nghìn đại quân trước mắt, hòa nhập vào trong đó!
Tiếp sau đó, Tiêu Chính Văn lại nói: “Tứ đại Long Tôn nghe lệnh!”
“Có thuộc hạ!” Đám người Long Lân cũng quỳ một chân xuống đất trả lời.
“Bốn người theo tôi đến nhà họ Viên!”, Tiêu Chính Văn nói, vẻ lạnh lùng trong ánh mắt bắn ra hung bạo! “Rõ!” Tứ đại Long Tôn đứng bật dậy, theo sát sát phía sau Tiêu Chính Văn.
Giờ khắc này, giữa trời đất chỉ có năm người này!
Trên cơ thể của mỗi người đều có hơi thở cường giả cấp bật chủ soái ngút trời! … Mà cùng lúc này.
Trong sơn trang nhà họ Viên đang tổ chức cuộc họp khẩn cấp!
Năm trưởng lão ngồi trên vị trí đứng đầu, sắc mặt vô cùng khó coi và u ám.
Dưới sảnh, một nhân vật hạng hai của nhà họ Viên chắp tay nói: “Thưa năm đại trưởng lão, theo tin mật báo vừa nhận được, một trăm nghìn quân Phá Long của Tiêu Chính Văn đã đến núi Tiềm Long! Sát khí ngút trời! Trông dáng vẻ thì lần này Tiêu Chính Văn đã quyết tâm hành động rồi! Chúng ta nên đối phó thế nào đây ạ?”
Nghe vậy, đám người nhà họ Viên trong sảnh nhao nhao bàn tán.
Có kẻ mặt đầy vẻ giễu cợt, cười lạnh lùng trào phúng: “Ha ha! Một tên vua Bắc Lương nhỏ bé thôi mà, một trăm nghìn đại quân thì đã sao chứ? Lẽ nào cậu ta thật sự dám tấn công vào núi Tiềm Long của nhà họ Viên chúng ta sao?”
“Không sai! Tàn dư của nhà họ Tiêu mà thôi, không phải nhà họ Tiêu năm đó bị bốn gia tộc lớn chúng ta liên thủ tiêu diệt à? Bây giờ, tôi thấy cũng không cần lo lắng về tên Tiêu Chính Văn này đâu”.
“Một trăm nghìn quân Bắc Lương ư, nhà họ Viên ta còn có tám mươi nghìn quân nhà họ Viên đấy! Chỉ cần cậu ta dám đến, thì chúng ta sẽ khiến quân Bắc Lương – đội quân chưa từng bại trận của cậu ta chôn thân ở núi Tiềm Long!”
Đương nhiên, cũng có người mang đầy nét lo lắng trên khuôn mặt, mở miệng nói: “Trưởng lão! Chuyện này tuyệt đối không thể nóng vội! Lần này sợ là Tiêu Chính Văn đã quyết tâm muốn đối đầu với nhà họ Viên!”
“Một trăm nghìn quân Phá Long của Bắc Lương đấy! Uy danh hiển hách! Cho dù nhà họ Viên có tám mươi nghìn vệ quân thân cận, cũng chưa chắc có thể chịu nổi đòn tiến công của bọn họ!”
“Trưởng lão, suy nghĩ cẩn thận đi ạ! Thiên Tử không hề ra lệnh ngăn cản Tiêu Chính Văn, sợ rằng cũng đang cố tình làm vậy, chúng ta tuyệt đối đừng trở thành con cờ của Thiên Tử!”
Đối mặt với đủ ý kiến khác nhau bên dưới, năm trưởng lão cũng nhướng mày liếc nhìn nhau! “Ầm!” Đột nhiên, sắc mặt Tam Trưởng Lão hết sức khó coi, đập mạnh khiến bàn trà bên cạnh vỡ nát, lạnh lùng nói: “Đủ rồi! Ông đây đã quyết định, không cần thay đổi! Mọi người cứ làm tốt chuyện của mình! Hôm nay tên nhóc Tiêu Chính Văn này buộc phải chôn thân ở núi Tiềm Long!”
“Lập tức truyền lệnh xuống! Tám mươi nghìn quân nhà họ Viên lập tức hành động, bảo vệ núi Tiềm Long!”
“Nếu quân Bắc Lương không chịu lui thì đánh!”
Nghe vậy, đám người nhà họ Viên đều hít sâu một hơi, nhưng không ai dám phản bác.
Nhân vật hạng hai của nhà họ Viên kia cũng lập tức chắp tay ra khỏi sảnh lớn, đi truyền lệnh xuống bên dưới.
Tiếp sau đó, Tam Trưởng Lão liếc mắt nhìn sang một người, hỏi với giọng điệu lạnh lùng: “Liên lạc với bên phía ba gia tộc lớn còn lại thế nào rồi?”
Người kia vội đứng dậy, chắp tay cung kính nói: “Báo cáo Tam Trưởng Lão, ba gia tộc lớn còn lại không có hồi âm gì cả. Theo tôi thấy, bọn họ muốn yên lặng theo dõi, đợi đến khi tình thế thay đổi mới ra tay”.
Nghe thấy vậy, Tam Trưởng Lão lạnh lùng hừ một tiếng giận dữ: “Hừ! Ba gia tộc cáo già! Bọn họ đang muốn nhà họ Viên chúng ta xung đột với Bắc Lương, còn họ ngồi yên làm ngư ông đắc lợi đây mà!”
“Nhị trưởng lão, ông thấy sao?”
Tam Trưởng Lão nhìn sang một ông cụ phía bên trái.
Nhị Trưởng Lão có bộ râu và lông mày màu trắng, bộ dạng cao nhân đắc đạo, mặc đồ thái cực quyền màu trắng, lúc này mở to hai mắt, trong đôi mắt vô thức lóe lên một tia sáng.
Sau đó cụ ta vuốt râu, bấm tay tính toán một hồi rồi nói: “Biến số quá nhiều, tôi cũng không tính ra được. Tình cảnh này, khó bề phân biệt. Đề nghị của tôi là lập tức dừng lại”.
“Không được! Tuyệt đối không được! Tôi đã quyết định rồi! Lần này nhất định phải diệt Tiêu Chính Văn!”
Tam Trưởng Lão lập tức hét lên, dường như rất bất mãn với đề nghị của Nhị Trưởng Lão.
Nhị Trưởng Lão cũng khẽ lắc đầu, tiếp tục nhắm mắt.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!