Chương 600: Mày muốn báo thù, tao ở đây đợi mày
Khi vừa dứt lời, trong phòng bao đột nhiên bừng lên một luồng sát khí mãnh liệt!
Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn di chuyển trong ánh mắt của tất cả mọi người!
Anh hất tay một cái, con dao năm cạnh sắc bén màu bạc đột nhiên bắn ra, xoay tròn nhiều vòng giữa không trung, tỏa ra luồng sát khí mãnh liệt!
“Xẹt!”
Bốn gã áo trắng đang lao tới, bọn chúng chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra đã nhìn thấy một ánh sáng bạc lóe lên, sau đó cổ tay lập tức bị con dao cắt lìa bàn tay, phun ra máu đỏ tươi!
Giây tiếp theo!
Bọn chúng cảm thấy đau đớn, ôm chặt bàn tay bị đứt lìa của mình, ngã xuống vũng máu, không ngừng kêu la thảm thiết.
“Á á! Tay của tôi, tay của tôi đứt rồi!”
“Ác quỷ! Người này đúng là ác quỷ!”
“Đau quá đi! Tay tôi mất rồi…”
Trong tích tắc, đám đàn ông cường tráng đều ngã xuống, kêu gào đau đớn.
Còn Tiêu Chính Văn thì vẫn thờ ơ ngồi ở vị trí ban đầu, con dao năm cạnh sắc bén trong tay vẫn không ngừng nhỏ máu.
Lúc này, Brooklyn cũng hoàn toàn chết lặng!
Cảnh tượng trước mắt khiến gã run sợ và kinh hoàng!
Gã ngẩng đầu nhìn thấy Tiêu Chính Văn đang bước từng bước về phía mình liền sợ hãi hét lên: “Mày, mày là đồ ác quỷ, đừng qua đây, đừng qua đây, tao nói cho mày biết, Brooklyn tao không phải người dễ ức hiếp đâu! Tao được ông trùm Conrad chống lưng cho đấy! Mày dám động tay với tao, ông ấy nhất định sẽ không tha cho mày đâu!”
Tuy nhiên, nghe thấy cái tên Conrad từ miệng của Brooklyn, Tiêu Chính Văn lại cười chế nhạo, nói: “Vậy à, vậy thì tao rất muốn xem, chúng mày định không tha cho tao thế nào!”
Nói xong, Tiêu Chính Văn liền giơ chân đá Brooklyn ra ngoài!
Một tiếng động lớn vang lên, Brookly đập vỡ cánh cửa phòng bao, cả người bay ra ngoài, ngã xuống hành lang!
Lúc này, rất nhiều người nước ngoài tập trung ở hành lang, khuôn mặt bọn họ tràn đầy kinh hoàng khi nhìn thấy Brooklyn bay ra ngoài.
“Trời ơi! Đó là Brooklyn đấy! Sao gã lại bị người ta đá văng ra ngoài vậy!”
“Điên rồi! Nhất định là điên rồi! Ai dám to gan như vậy, dám đánh cả Brooklyn!”
“Mọi người xem, chính là người đó, hình như là người Hoa Quốc…”
Nghe những lời bàn tán xung quanh, Tiêu Chính Văn thờ ơ đứng ở cửa, anh giơ chân lên, đè mạnh đôi giày da của mình vào mặt Brooklyn, ép chặt gã xuống đất!
Khoảnh khắc đó, Brooklyn cảm thấy như thể một nửa khuôn mặt của mình đã bị nghiền nát thành từng mảnh, cơn đau xuyên thấu khiến gã run lên, gã không ngừng cầu xin tha mạng!
“Á á á! Cầu xin anh tha mạng, xin anh tha mạng, tôi sai rồi, sau này tôi không dám nữa, cầu xin anh giơ cao đánh khẽ, tha cho tôi một lần…”
Ai có thể ngờ được, Brooklyn người luôn không coi ai ra gì, nổi tiếng là hung hãn ở thị trấn Kasa này lại cầu xin một người Hoa Quốc tha mạng.
Sắc mặt Tiêu Chính Văn lạnh lùng, cúi đầu nhìn Brooklyn đang bị giẫm dưới chân, anh dùng thêm chút lực, liền nghe thấy tiếng gạch nứt trên mặt đất.
Ngay lúc đó, luồng sát khí trên người Tiêu Chính Văn mạnh đến mức khiến người khác cảm thấy thở không nổi!
“Brooklyn, tao nói cho mày biết, người Hoa Quốc không hề ngu xuẩn! Bỏ cái tính ngông cuồng ngạo mạn đấy của mày đi, nếu mày muốn báo thù, tao vẫn ở đây đợi mày!”
Nói xong, Tiêu Chính Văn nhấc chân lên, quay trở lại phòng bao.
Sau đó, bốn gã da trắng bị chém đứt cổ tay cũng bị ném ra ngoài.
Nhờ có sự giúp đỡ của nhân viên phục vụ, đám người Brooklyn mới đứng dậy được.
Nửa khuôn mặt của gã đã trở nên méo mó, hốc mắt trũng sâu, tràn đầy tức giận, hung hăng gầm lên một tiếng: “Lũ Hoa Quốc đáng chết, tao nhất định sẽ không tha cho mày! Chúng mày cứ chờ đấy cho tao, cơn thịnh nộ của ông trùm Conrad rất nhanh thôi sẽ ập đến đây ngay! Đến lúc đó, tao sẽ chém chúng mày ra thành trăm mảnh!”
Nói xong, Brooklyn giận dữ cùng đám đàn em xoay người bỏ đi!
Lúc này, toàn bộ nhà hàng đều hoảng loạn!
“Gì cơ? Ông trùm Conrad sắp tới rồi?”
“Xong rồi, xong rồi! Chúng ta mau chạy đi, đều tại đám người Hoa Quốc đáng chết đó, lại dám ngông cuồng chọc giận Brooklyn!”
“Đó là Conrad đấy! Thủ lĩnh của thế giới ngầm ở thị trấn Kasa! Thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn và đẫm máu!”
Giây tiếp theo, tất cả khách hàng trong nhà hàng đều bỏ chạy toán loạn!
Ngay sau đó, trong nhà hàng này chỉ còn lại đám người Tiêu Chính Văn đang ngồi trong phòng bao.
Lúc này, Tiêu Chính Văn đã ngồi trở lại vị trí cũ, cụng ly với Thẩm Dật Vân.
Thẩm Dật Vân cũng có chút sững sờ, bất lực cười nói: “Tiêu Chính Văn, lần này anh gây ra họa lớn rồi”.
“Vậy à?”
Tiêu Chính Văn chẳng buồn quan tâm.
Thẩm Dật Vân lắc đầu nói: “Có thể anh không biết Conrad này là ai, nhưng tôi phải nói cho anh biết, ông ta là thủ lĩnh của thế giới ngầm ở thị trấn Kasa này, dưới trướng có hàn nghìn tên đàn em đấy, hơn nữa còn có vũ khí hạng nặng! Đến Sở chỉ huy ở đây cũng phải nể mặt ông ta vài phần!”
Nghe thấy vậy, Tiêu Chính Văn lắc đầu nói: “Vũ khí hạng nặng, ha ha, không thành vấn đề, chỉ cần ông ta dám tới, tôi sẽ khiến ông ta phải quỳ xuống!”
Nghe thấy câu này, Thẩm Dật Vân cũng không nói thêm gì nữa.
Người này là Chủ soái Bắc Lương của Hoa Quốc, là Long Vương của điện Thần Long.
Nói không chừng, lần này Conrad toang thật rồi cũng nên.
Còn Tô Mặc Như sợ đến mức ngẩn người, không ngừng nhìn về phía Tiêu Chính Văn, hỏi: “Anh Tiêu, thật sự không sao chứ?”
Tiêu Chính Văn cười nhạt, nói: “Không sao, cứ để tôi giải quyết”.
Lúc này, Trần Tấn bật dậy từ mặt đất, tức giận gầm lên: “Anh điên rồi! Anh nhất định là điên rồi! Dám đánh Brooklyn bị thương, anh có biết, Conrad đó khủng khiếp như thế nào không? Đắc tội với bọn họ, chúng ta đều phải chết!”
Trần Tấn gầm lên, hận không thể xé xác Tiêu Chính Văn ra thành trăm mảnh!
Anh ta lại dám đánh Brooklyn bị thương, điều này không thể tha thứ được!
Bây giờ Conrad sắp đến, bọn họ sắp xong đời rồi!
Còn Tiêu Chính Văn thì nhướng mày, lạnh lùng nhìn Trần Tấn, nói: “Bản thân anh quỳ xuống cầu xin người khác! Đó là anh tự coi thường chính mình! Người Hoa Quốc ra nước ngoài, đáng lẽ nên đứng thẳng lưng ngẩng cao đầu, sự yếu đuối nhỏ bé hàng trăm năm về trước đã không còn tồn tại nữa rồi! Là do bản thân anh tự mình cúi đầu, trách gì người khác nữa?”
Nghe thấy câu này, Trần Tấn tức giận, phẫn nộ hét lớn: “Anh lợi hại, anh có bản lĩnh thì một mình anh đối đầu với Brooklyn và Conrad đi, cớ gì kéo chúng tôi xuống vũng bùn cùng?”
Tiêu Chính Văn cười lạnh một tiếng nói: “Bây giờ anh có thể đi, có ai cản anh đâu, nhưng mà sau khi anh rời khỏi đây rồi, nếu như xảy ra bất cứ chuyện gì thì tôi cũng mặc kệ đấy”.
“Trò cười! Tôi cần anh quan tâm chắc?”
Trần Tấn tức giận, chế nhạo một câu.
Sau đó, anh ta nhìn Tô Mặc Như, lo lắng nói: “Mặc Như, đi với bọn anh đi, ở lại đây là chờ chết với bọn họ đấy”.
Nhìn thấy vẻ mặt vừa rụt rè vừa sợ hãi của Trần Tấn, Tô Mặc Như vô cùng chán ghét, lạnh lùng nói: “Muốn đi thì anh cứ đi, tôi sẽ không rời xa Tiêu Chính Văn đâu, tôi sẽ cùng đối diện với anh ấy!”
“Mặc Như…”
Trần Tấn cau mày hét lên nhưng cũng không còn cách nào. Anh ta chỉ đành cùng mấy người bạn của mình rời đi trước.
Nhìn thấy Trần Tấn vội vàng chạy trốn, Tô Mặc Như hừ lạnh một tiếng: “Đồ hèn hạ, như vậy mà còn muốn theo đuổi tôi!”
Tiêu Chính Văn mỉm cười, không nói gì.
Nhưng ngay khi đám người Trần Tấn chạy ra khỏi nhà hàng, bọn họ đều chết lặng.
Bởi vì trước mặt bọn họ, mười mấy chiếc SUV màu đen đột nhiên lao tới.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!