Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Thần Bất Bại – Tiêu Chính Văn (tác giả: Hắc Long)

Chương 559: Đồng ý hợp tác

Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, sắc mặt Viên Lãng lập tức tối sầm lại, đồng thời nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt cực kì cảnh giác, hỏi: “Anh Bạch, đây là việc cơ mật của nhà họ Viên chúng tôi, sao anh biết được?”

Tiêu Chính Văn hờ hững uống một ly rượu, cười nói: “Trên thế gian này, không có chuyện gì mà tôi không biết. Chỉ cần tôi muốn biết thì dùng chút thủ đoạn hoặc dùng chút tiền là có thể nghe ngóng được. Đừng nói nhà họ Viên, cho dù là tin tức hoàng thất của Đế quốc Anh tôi cũng có thể mua được”.

Nghe xong, sắc mặt Viên Lãng rất khó coi, hắn thận trọng nhìn Tiêu Chính Văn, sau đó cân nhắc nói: “Anh nói đúng, nhà họ Viên tôi có những mảnh giấy cũ của cuốn sách tên là “Thiên Sơn Thư Lục”, ghi chép rất nhiều điều bí mật. Có điều, cuốn sách cổ này nhà họ Viên chúng tôi không thể dễ dàng cho người khác xem”.

“Càng huống hồ, tôi cũng không có quyền tiếp xúc với vật quan trọng như vậy”.

“Nếu tôi nhớ không lầm, những mảnh giấy cũ của cuốn sách cổ được năm vị trưởng lão nhà họ Viên cất giữ, không được sự cho phép của họ bất kì ai cũng không thể tiếp cận được, đừng nói là lấy đi”.

Nghe đến đây, Tiêu Chính Văn cau mày, sắc mặt hơi nghiêm trọng.

Sau đó, anh nói: “Vậy giữa chúng ta không còn gì để nói nữa rồi”.

Dứt lời, Tiêu Chính Văn đứng dậy, muốn đưa Long Lân và Long Nhất rời đi.

Viên Lãng mắt thấy Tiêu Chính Văn định đi, không cam lòng, nói: “Anh Bạch, anh nhất định phải xem cuốn sách cổ Thiên Sơn Thư Lục đó sao?”

Tiêu Chính Văn dừng bước, quay đầu nói: “Nhất định phải xem, cá nhân tôi rất thích sưu tập đủ loại sách cổ và điển tích, lần này đến Hoa Quốc, những mảnh giấy của cuốn sách cổ này là mục tiêu duy nhất của tôi. Nếu anh Viên không có cách thì tôi phải tìm người khác hợp tác rồi. Nếu nhớ không lầm thì hình như ba gia tộc khác cũng có mảnh giấy cũ của “Thiên Sơn Thư Lục” này”.

Câu nói này khiến Viên Lãng lập tức trở nên lo lắng.

Hắn nghĩ ngợi, sau đó như đã ra quyết định, nói: “Anh Bạch, chuyện này tôi không thể đồng ý với anh, tôi cần phải xin ý kiến các vị trưởng lão, nếu bọn họ không đồng ý tôi cũng không còn cách nào khác”.

“Được, vậy tôi cho anh thời gian hai ngày”, Tiêu Chính Văn hờ hững cười đáp.

Sau đó, anh đưa Long Lân và Long Nhất rời khỏi nhà hàng.

Sau khi Tiêu Chính Văn rời đi, sắc mặt Viên Lãng mới trở nên mơ hồ.

Hắn vẫn luôn thắc mắc về thân phận của anh Bạch này.

Thật sự đơn giản như vậy sao?

Quý Tốn lập tức mở miệng: “Cậu Viên, bây giờ chúng ta phải làm sao?”

Viên Lãng cau mày nói: “Không vội, đợi tôi hỏi ý kiến của các vị trưởng lão”.

Dứt lời, Viên Lãng liền gọi một cuộc điện thoại, cung kính nói: “Tôi tìm năm vị trưởng lão, có việc gấp cần xin ý kiến”.

Chẳng mấy chốc, điện thoại được kết nối với một vị trưởng lão nhà họ Viên.

Nghe điện thoại là một giọng nói cực kỳ khỏe khoắn, lạnh lùng hỏi: “Có chuyện gì mà gấp gáp tìm chúng tôi vậy?”

“Tứ trưởng lão, là việc liên quan đến đầu tư doanh nghiệp nước ngoài ở Giang Bắc ạ”, Viên Lãng cực kì cung kính đáp.

“Hả? Không phải đã quyết định xong rồi sao? Cậu phụ trách hoàn toàn, chỉ cần lấy được lần hợp tác này là được”.

Ông lão đầu bên kia điện thoại, giọng nói bắt đầu trở nên không vui.

Viên Lãng vội nói: “Tứ trưởng lão, việc này bắt đầu có vài rắc rối nhỏ, anh Bạch đó đề cập đến một yêu cầu mà cháu không thể nào quyết định được”.

“Yêu cầu gì?”

“Anh ta muốn xem mảnh giấy cũ của sách cổ Thiên Sơn Thư Lục”, Viên Lãng thận trọng dè dặt nói.

“Cái gì? Sao cậu ta biết chuyện của Thiên Sơn Thư Lục?”

Giọng của Tứ trưởng lão cao vút, cực kì căng thẳng và cẩn thận!

Đây chính là bí mật của nhà họ Viên!

“Tôi cũng không rõ nữa, anh Bạch giải thích rằng, anh ta cũng ngẫu nhiên biết được tin tức của Thiên Sơn Thư Lục, vì vậy muốn xem một chút”,Viên Lãng nói.

Tứ trưởng lão trầm mặc một lúc, sau đó nói: “Cậu đợi đấy, tôi đi hỏi ý kiến những vị trưởng lão khác”.

“Vâng”.

Ngay sau đó, điện thoại ngắt kết nối, Viên Lãng liền ngồi yên lặng trong phòng bao đợi chờ.

Khoảng mười phút sau, điện thoại có cuộc gọi đến.

Viên Lãng vội bắt máy, giọng nói lạnh băng của Tứ trưởng lão truyền từ đầu bên kia điện thoại nói: “Ý kiến của những vị trưởng lão khác là có thể cho cậu Bạch đó xem, nhưng nhất định phải do nhà họ Viên chỉ định địa điểm, hơn nữa, thời gian xem, chỉ đúng ba mươi giây!”

“Hiểu rồi ạ”, Viên Lãng nói.

Cùng lúc đó, Tiêu Chính Văn quay về khách sạn của mình.

Trong phòng, Long Lân và Long Nhất đứng hai bên trái phải, hỏi: “Long Vương, bao giờ chúng ta ra tay?”

Tiêu Chính Văn nghịch con dao quân đội năm cạnh trong tay, bình tĩnh cười nói: “Không vội, ngày mai gọi Thẩm Thiên Hà tới một chuyến”.

“Vâng”, Long Lân trả lời.

Ngày hôm sau, Thẩm Thiên Hà gióng trống khua chiêng tung tin sẽ đến khách sạn gặp Tiêu Chính Văn.

Chuyện này chẳng mấy chốc đã truyền đến tai nhà họ Quý và nhà họ Viên.

“Cậu Viên, làm sao đây? Cậu Bạch này sẽ không chuẩn bị hợp tác với Thẩm Thiên Hà đấy chứ?”

Lúc này rõ ràng Quý Tốn đang rất sốt ruột, đứng ngồi không yên.

Viên Lãng bên cạnh lại điềm nhiên uống một ngụm trà, nói: “Không cần lo lắng, cứ đợi đi”.

“Cậu Viên, chẳng phải nhà họ Viên đã đồng ý yêu cầu của cậu Bạch rồi sao? Tại sao cậu vẫn phải đợi?”

Quý Tốn không hiểu lắm.

Viên Lãng cau mày nói: “Ông không hiểu, cảm giác mà anh Bạch này mang đến làm tôi khó nhìn thấu. Đừng nóng vội, cứ đợi đi, sẽ có tin tức nhanh thôi”.

Dứt lời, ngoài cửa có một người đàn ông mặc đồ đen tiến vào.

 

Hắn quỳ một chân xuống đất, trong tay cầm một cái trục cuốn như cuộn giấy, đưa cho Viên Lãng nói: “Thưa anh, vừa nhận được tin tức”.

Viên Lãng kích động đứng lên, nhanh chóng đón lấy trục cuốn, mở ra, lấy ra một bức thư mật bên trong ra.

Hắn cấp tốc đọc lướt qua, sau đó ánh mắt vô cùng nghi hoặc và nghiêm trọng nói: “Thật không phải…”

Quý Tốn mờ mịt, nhỏ giọng hỏi: “Cậu Viên, cái gì không phải?”

Viên Lãng đặt bức thư mật lên mặt bàn, có thể thấy, nội dung của bức thư mật, bất ngờ lại liên quan đến việc điều tra thân phận của anh Bạch.

Anh Bạch chính là doanh nhân đầu tư nước ngoài sở hữu thế lực hùng mạnh.

Viên Lãng trầm mặc, một lúc sau, hắn nói với tên áo đen: “Cậu quay về Tu Hà ngay, điều tra xem năm năm trước có phải nhà họ Tiêu vẫn còn người sống sót hay không”.

“Vâng!”

Tên áo đen nhanh chóng rời đi.

Cùng lúc đó, trong khách sạn, Tiêu Chính Văn đã nhận được tin tức.

Long Lân nhếch miệng, nói: “Long Vương, anh đoán không sai, Viên Lãng kia quả thực đi điều tra thân phận của anh, hơn nữa, hắn đã cho người đến Tu Hà điều tra xem năm đó nhà họ Tiêu còn ai sống sót không”.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!