Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Thần Bất Bại – Tiêu Chính Văn (tác giả: Hắc Long)

Chương 453: Biên giới, núi Long Môn!

Tiêu Chính Văn ngồi trên phi cơ, vẻ mặt u ám đến đáng sợ!

Trong cabin, một số binh lính Bắc Lương bao gồm cả Long Tứ, đều rùng mình!

Sát khí khủng khiếp thật đấy!

Sát khí này khiến nhiệt độ xung quanh giảm đi mấy độ!

Ngay sau đó, chiếc phi cơ đã hạ cánh tại sân bay quân sự ở Bắc Lương!

Ngay sau khi xuống máy bay, số điện thoại vệ tinh tiếp tục gọi lại!

“Vua Bắc Lương, trước khi mặt trời mọc ngày mai, mày đi một mình tới núi Long Môn ở thị trấn Thụy Hi! Nếu bọn tao phát hiện mày mang theo binh lính, bọn tao sẽ công khai xử tử Long Nhất! Tới lúc đó, mày chỉ có thể tới dọn xác cho thuộc hạ mình!”

Nói xong, đối phương lập tức cúp máy!

Hàng lông mày Tiêu Chính Văn nhíu chặt, vẻ mặt nghiêm nghị.

Anh vừa xuống phi cơ mà đối phương đã biết rồi!

Lẽ nào, hành tung của anh bị lộ?

Nội bộ Bắc Lương có gián điệp?

Tiêu Chính Văn không có thời gian để suy nghĩ, anh lên chiếc xe jeep quân sự đã chuẩn bị từ lâu, nhanh chóng đến tổng bộ tác chiến của chiến khu Bắc Lương!

Khi anh vừa bước xuống xe, một nhóm binh lính và sĩ quan mặc quân phục đã lao về phía anh!

Đi đầu là một người phụ nữ, mặc quân phục màu xanh đậm, khí thế anh dũng, trên vai có ngôi sao vàng, sau lưng là một nữ thiếu tướng, và một nhóm binh lính cũng mặc quân phục!

“Nghiêm! Chào!”

Trước cổng tổng bộ tác chiến, hàng nghìn binh lính đứng nghiêm chào, động tác chỉnh tề, tiếng hô hào sảng!

“Chủ soái, cuối cùng anh cũng quay về rồi”.

Nữ tướng quân bước tới, vẻ mặt đầy kích động.

Cô ấy là cấp dưới của Tiêu Chính Văn, biệt hiệu Hoa Hồng Đỏ!

Ngoài tám Long Tướng, cô ấy là thuộc hạ đắc lực nhất!

Thực lực cũng đạt đến cấp chiến thần!

Hơn nữa, cô ấy còn phụ trách mọi công việc hậu cần lớn nhỏ của tổng bộ chiến khu Bắc Lương và mạng lưới tình báo bí mật của Bắc Lương!

Hoa Hồng Đỏ chính là quản gia của nơi đây.

Dù sao, một đám đàn ông ở với nhau, không có phụ nữ là không được.

Hoa Hồng Đỏ lúc hai mươi hai tuổi được Tiêu Chính Văn cứu thoát khỏi một ngôi làng bị tàn sát trên chiến trường biên giới. Chỉ sau vài năm đào tạo ngắn ngủi, giờ đây cô ấy đã trở thành một nữ tướng có tiếng tăm vang khắp Bắc Lương!

Tiêu Chính Văn lạnh nhạt gật đầu, nói: “Cho các anh em lui đi, chuẩn bị cho tôi một chiếc xe, tôi lập tức đến thị trấn Thụy Hi!”

Nghe thấy vậy, đôi mày hình kiếm của Hoa Hồng Đỏ nhíu chặt lại.

“Chủ soái, có phải anh vì đại ca Long Nhất xảy ra chuyện nên mới vội vàng đến biên giới như vậy không?”

Tiêu Chính Văn không nói nhiều.

Hiện tại hành tung của anh có lẽ đã bị lộ, cho nên anh không thể nói nhiều, càng không thể dẫn người đi cùng.

Một khi dẫn theo người, tính mạng của Long Nhất sẽ gặp nguy hiểm!

Anh biết đường đến núi Long Môn ở thị trấn Thụy Hi sẽ rất nguy hiểm. Núi Long Môn bây giờ chắc chắn là một nơi đầm rồng hang hổ, đối phương nhất định đang đợi anh chủ động sa lưới, sau đó bắt sống!

“Hoa Hồng!”

“Có mạt tướng!”

“Chuẩn bị chu đáo trang bị chiến đấu!”

“Rõ!”

Hoa Hồng Đỏ lập tức cúi đầu đáp, sau đó nhanh chóng chuẩn bị trang bị chiến đấu!

Áo chống đạn hiệu suất siêu cao, hai khẩu súng lục, năm quả lựu đạn, dao găm quân sự và một viên đạn vinh quang!

Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, Tiêu Chính Văn mặc áo chống đạn vào, trang bị đầy đủ, rút con dao quân đội năm cạnh ra khỏi thắt lưng, sau đó lại nhét trở lại.

Tiêu Chính Văn nhảy lên chiếc xe jeep quân sự đã chuẩn bị sẵn, liếc nhìn Hoa Hồng Đỏ trước mặt, vươn tay xoa đầu cô ấy, mỉm cười nói: “Chăm lo chuyện nhà cho tốt, chờ tôi trở về”.

Hoa Hồng Đỏ vô cùng cảm động, đôi mắt có chút đỏ lên, nói: “Chủ soái, anh cho tôi đi cùng đi, dẫn theo mấy chục nghìn anh em nữa, được không?”

Tiêu Chính Văn khẽ mỉm cười nói: “Không được, tôi có thể tự mình đi. Nếu tới hoàng hôn ngày mai tôi còn chưa trở về, cô lập tức dẫn theo hai trăm nghìn quân Phá Long cùng Long Nhị tới Long Bát, đến núi Long Môn, san bằng nơi đó, giết sạch chư hầu và cường giả cấp chiến thần của năm nước!”

Dứt lời, Tiêu Chính Văn trực tiếp đạp ga!

Chiếc xe jeep như một con dã thú, gầm rú xé tan màn đêm, lao vào bóng tối vô tận!

Bắc Lương, nằm ở biên giới của Hoa Quốc, hơn nữa còn là nơi rừng sâu núi hiểm!

Thị trấn Thụy Hi là một địa điểm chiến lược quan trọng, nơi Hoa Quốc giáp với năm nước!

Dân số chỉ hơn một trăm nghìn người.

Năm xưa, nơi đây đã bị tàn phá bởi các cuộc chiến tranh của sáu nước!

Nhưng về sau, với sự trợ giúp của đội quân ba trăm nghìn lính Phá Long, Tiêu Chính Văn đã trực tiếp ra uy, làm kinh hãi năm nước, biến nơi đây thành khu vực trung lập, cấm mọi cuộc chiến tranh!

Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là thị trấn Thụy Hi không thể sử dụng các thủ đoạn bẩn thỉu!

Hơn nữa, trong vài năm trở lại đây, thị trấn Thụy Hi đã trở thành một thị trấn không nằm trong khu vực quản lý, phát triển thế lực gián điệp sáu nước, đồng thời chiếm đóng thế lực vũ khí các nước!

Tuy nhiên, có một truyền thuyết lưu truyền!

Đó là, ở Hoa Quốc phương Đông, có một vị thống soái cấp năm sao, tại chính biên giới này, đã từng chặt đầu tám vị cường giả cấp chiến thần, và làm hai cường giả cấp chủ soái bị thương nặng!

Chính kết quả này đã đổi lại sự trung lập của thị trấn Thụy Hi ngày nay!

Trận chiến đó, đánh đến nỗi trời đất mù mịt!

Vì vậy ở đây, danh hiệu của Long Vương phương Đông rất vang dội, khiến ai nấy đều phải khâm phục, cũng khiến người ta phải nghiến răng nghiến lợi!

Tuy nhiên, chưa một ai từng nhìn thấy Long Vương phương Đông đó!

Đồng thời.

Tại ranh giới núi Long Môn cách thị trấn nhỏ Thụy Hi mười kilomet.

Lúc này, gần núi Long Môn, trong rừng rậm, có một yếu địa quân sự!

Hàng trăm binh lính được trang bị vũ khí đầy đủ, bảo vệ nghiêm ngặt nhà giam dưới lòng đất của một pháo đài quân sự, trông chừng một người đàn ông đang bị giam giữ bởi những sợi xích nặng hàng trăm kilogam!

Người đàn ông này chính là Long Nhất, người đứng đầu trong tám tướng quân Bắc Lương, và là phó thống lĩnh của đội quân ba trăm nghìn lính Phá Long. Ở Bắc Lương, anh ta là một nhân vật dưới một người, trên vạn người!

Người Long Nhất bê bết máu, bộ quân phục đã rách nát từ lâu, thân thể cường tráng đầy vết thương.

Anh ta cúi đầu, thở nặng nề, khóe miệng không ngừng chảy máu.

Trên mặt đất, xung quanh được bố trí vô số trực thăng quân sự, hơn một chục xe bọc thép có khả năng sát thương khủng bố, và xe jeep quân sự!

“Báo cáo!”

Lúc này, một người lính mặc quân phục vội vàng xông vào pháo đài quân sự trong núi, chào: “Báo cáo tướng quân, vua Bắc Lương đã đến Bắc Lương. Nửa giờ trước, anh ta đã xuất phát từ chiến khu, đi đến núi Long Môn!”

Tại pháo đài trong hang đá được trang bị đầy đủ chiến đấu, một người đàn ông trung niên vạm vỡ mặt đen thui quay người, đi tới trước tấm bản đồ trên tường.

Gương mặt chữ điền, bên trên có một vết sẹo đáng sợ.

Giọng nói của gã có chút khàn khàn, tựa như bị đạn đại bác ném trúng, lạnh lùng nói: “Một mình?”

“Vâng, chỉ có một mình vua Bắc Lương!”

 

“Tốt lắm!”

Giọng nói khàn khàn lại vang lên: “Lập tức thông báo cho các tướng quân khác về cuộc họp tác chiến liên hợp, thông báo luôn cho họ rằng kẻ thù của chúng ta đã đến!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!