Chương 4381
“Bốn cậu chủ Chiến Quốc lại tề tựu nơi này, xem ra, hôm nay đã chắc chắn sẽ không bình yên!”
Sau khi thấy đám người Điền Văn, không ít người cảm thán thở dài!
Còn có mấy vị cao thủ cảnh giới Đế Quân cũng rối rít lui về sau, sợ mình bị cuốn vào trong cuộc phân tranh hôm nay!
Hễ bốn cậu chủ tề tựu cũng biểu thị chiến tranh sắp nổ ra, dù là cao thủ cảnh giới Đế Quân đối mặt với bốn cậu chủ Chiến Quốc cũng không có chút phần thắng nào!
Tuy ngày thường bọn họ cũng đứng trên đỉnh cao nhìn xuống, nhưng hôm nay, sau khi biết trận đánh thảm thiết trên núi Bách Long, bọn họ đều lựa chọn giữ mình!
Ở ngay bờ bên kia đối diện với bốn cậu chủ Chiến Quốc, một ông lão tóc trắng đeo kiếm dài trên lưng, ngạo nghễ đứng trên không!
Thanh kiếm dài dưới ánh mặt trời chiếu sáng, lấp lánh rực rỡ, kiếm khí bao phủ chu vi trăm dặm, làm người ta không dám nhìn thẳng!
“Đó là đệ tử của kiếm thánh Cái Nhiếp phải không?”
Người mở lời là một vị cao thủ cảnh giới Đại Đế với Đế Cảnh cấp năm, cũng được coi là người tiếng tăm lừng lẫy, được người người kính trọng!
Thường ngày, bất kể cao thủ cảnh giới Đại Đế như ông ta đến đâu cũng sẽ được người người tôn sùng là thượng khách, nhiệt tình tiếp đãi.
Nhưng hôm nay, đệ tử của Cái Nhiếp chỉ có thể coi như một nhân vật nhỏ không đáng kể, dù đối phương chỉ tùy ý vung kiếm, cũng có thể chém chết ông ta ngay tại chỗ!
“Tôi nghe nói, thành tựu về kiếm đạo của người này không hề thua kém Ngụy Vinh Kỳ, hai người họ cũng đều là đệ tử của Cái Nhiếp, không biết có phải Ngụy Vinh kỳ cố tình mời tới hay không?”
“Chắc không phải đâu, Ngụy Vinh Kỳ luôn luôn cao ngạo, không qua lại với đồng môn, sao có thể hẹn hắn cùng tới được chứ?”
“Chưa chắc! Chẳng lẽ mọi người đều quên chuyện lần trước trên núi Bách Long rồi sao? Nếu như ngày đó có người này tương trợ, tôi nghĩ chắc chắn Ngụy Vinh Kỳ sẽ thắng!”
Mọi người xung quanh xì xào bàn tán, suy đoán ý đồ của ông lão tóc trắng!
Nhìn khắp vùng ngoài lãnh thổ, bao nhiêu người có thể đánh một trận cùng đệ tử của Cái Nhiếp?
Ở trước mặt Cái Nhiếp – thích khách hàng đầu Chiến Quốc thì những thứ gọi là kiếm tiên kiếm ma, căn bản không đáng nhắc tới!
Thậm chí ngay cả đệ tử của ông ta cũng không muốn dùng danh hiệu này!
“Tiền bối Thiên Quỳnh Tử? Sao ông cũng tới đây?”, Bệ Kính vừa nghiêng đầu, vừa khéo thấy cách đó không xa có một ông lão đang đứng vuốt râu, ánh mắt thâm sâu nhìn về phía ông lão tóc trắng bờ bên kia.