Cho dù ông ta kiêu ngạo đến đâu thì cũng chỉ có thể cúi đầu trước mặt Tử Cống.
“Chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng. Cho dù là ai thì cũng phải nợ máu trả máu!”, mắt Tử Cống sáng bừng, sát khí tràn ngập khắp cơ thể.
“Nhưng có tin đồn rằng là do anh em họ Điền làm. Chúng ta có rất nhiều giao ước với nhà họ Điền ở nước Tề, nếu ra tay với hai người họ, e rằng sẽ khó giải thích với lãnh đạo cấp cao!”
Khổng Tề Thiên ngẩng đầu lên nói.
Tử Cống lạnh lùng nhìn Khổng Tề Thiên, một lúc lâu sau mới hừ rồi nói: “Ông muốn giết Điền Văn? Ông hãy từ bỏ suy nghĩ ấy đi!”
Nói xong, Tử Cống phất tay áo, đi thẳng vào trong nhà họ Khổng.
Khổng Tề Thiên nhìn theo bóng lưng của Tử Cống, thầm nghiến răng. Lần này, kế hoạch của ông ta lại thất bại.
Đúng lúc này, Hồng Ấn đã trở về ngôi nhà ở Tây Nam Đông Vực, chắp một tay sau lưng, nhìn về phía xa xa.
Lần này bỏ lỡ dịp tốt với tượng rồng vàng, thực sự đã nằm ngoài dự liệu của ông ta.
Theo lý mà nói, tu vi của ông ta không thể thua được, nhưng sự xuất hiện của người đàn ông áo đen đã phá vỡ toàn bộ kế hoạch của ông ta.
Nói cách khác, ông ta căn bản không coi núi Bách Long ra gì. Nơi đây từng là một trong những nghĩa địa của Long Tộc, nhưng nó là nghĩa địa của Long Tộc lúc suy tàn.
Theo điều tra trước đó của ông ta, cho dù gặp phải phản kháng thì cũng không nên quá nóng vội.
Chỉ cần lấy được tượng rồng vàng thì sẽ có thể mở ra khí tức của rồng ở bên trong, từ đó có thể mở các vết nứt trong không gian, đưa đại quân ở vùng ngoài vũ trụ vào vùng ngoài lãnh thổ.
Vừa có thể hạ được vùng ngoài lãnh thổ, vừa chinh phục được giới thế tục.
Nhưng người áo đen đã cướp đi tượng rồng vàng, còn khiến ông ta suýt chút nữa ngã trên núi Bách Long.
Kể từ khi Hồng Ấn đến vùng ngoài lãnh thổ, ông ta luôn coi thường thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ, thậm ông ta còn không coi cậu chủ Chiến Quốc ra gì.
Ông ta cũng không quan tâm đến Tiêu Chính Văn.
Thậm chí trong trận chiến với Mạnh Hồng Nho, Tiêu Chính Văn đã thể hiện thực lực hơn người, nhưng Hồng Ấn vẫn không coi Tiêu Chính Văn là đối thủ.
Mặc dù Tiêu Chính Văn đã từng đánh bại cao thủ ở vùng ngoài vũ trụ, nhưng cao thủ ở vùng vũ trụ còn kém xa cấp bậc của ông ta.
Theo ông ta thấy, Tiêu Chính Văn có thể dễ dàng giết đám người Mạnh Hồng Nho đều là do may mắn, vì Mạnh Hồng Nho không hề biết cách phát huy tối đa sức mạnh của trận pháp.
Vì vậy, cho dù trận pháp mạnh đến đâu thì đều phung phí của trời nếu đặt trong tay họ.
Nếu Hồng Ấn đích thân ra tay, Mạnh Hồng Nho còn chưa kịp vây đánh ông ta thì đã bị ông ta giết chết rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!