“Cậu ta… Cậu ta lại sắp đột phá!”
Giờ phút này Điền Trần sợ đến nỗi da đầu tê dại!
Loại nhân vật xuất chúng nào hắn cũng đã từng gặp, nhưng duy chỉ chưa từng thấy kiểu yêu nghiệt đang trong lúc khốn đốn sắp chết, hơn nữa đang trong quá trình chiến đấu kịch liệt lại đột nhiên đột phá!
Dẫu sao nơi này là Tề Thiên Thư Viện, không chỉ có mấy cao thủ cảnh giới Đại Đế bọn họ, còn có trận pháp bảo vệ áp chế!
Tiêu Chính Văn đột phá dưới tình huống này, là coi thường thực lực bọn họ, hay miệt thị uy lực của trận pháp bảo vệ?
Hơn nữa, một khi Tiêu Chính Văn đột phá thành công, cho dù hôm nay mấy người họ may mắn không chết, tin tức này truyền ra ra ngoài thì bọn họ cũng không còn mặt mũi gặp ai!
“Bất kể thế nào cũng không thể để cậu ta đột phá ở Tề Thiên Thư Viện!”
Điền Trần hét lớn một tiếng, lao người tới, xông về Tiêu Chính Văn trong nháy mắt!
Mặc dù hắn đã quyết tâm liều chết, nhưng lúc này đã chậm một bước!
Ngay khi vô số ánh sáng đủ màu tụ lại trên người Tiêu Chính Văn thì anh đã không còn ở đẳng cấp mà người như hắn có thể ngăn cản được nữa!
Chỉ thấy khí tức quanh người Tiêu Chính Văn bỗng nhiên nâng cao!
Dẫu sao đây là trạng thái đỉnh cao mà đạo cảnh và cảnh giới cùng đột phá, uy lực mạnh như thần linh, dù chỉ có một chút, cũng tuyệt không phải thứ người bình thường có thể ngăn cản!
Đừng nói là mấy tên tay sai như Điền Trần, ngay cả hai anh em Điền Văn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiêu Chính Văn đột phá!
Tiêu Chính Văn bước tới một bước!
“Ầm!”
Góc tây bắc Tề Thiên Thư Viện lập tức sụp đổ!
Ngay cả trận pháp bảo vệ của Tề Thiên Thư Viện cũng hoàn toàn mất tác dụng. Đám đệ tử Tề Thiên Thư Viện ngơ ngác sững sờ khi nhìn thấy một phần năm Tề Thiên Thư Viện sụp đổ thành mảnh vụn.
Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn tùy ý phất ống tay áo, không dùng bất kỳ trận pháp nào cũng không hề nhúc nhích, chỉ dùng dao găm năm cạnh đơn thuần đâm tới.
“Ầm!”
Tựa như đất trời cũng đè ép xuống Tề Thiên Thư Viện theo động tác nhẹ nhàng thong thả của Tiêu Chính Văn.