Chương 4144
Thật ra hơn một nghìn năm trước, nhân vật đứng đầu của Thiên Cung Bắc Cực không phải ông lão Thiên Tinh mà là ông lão Trục Nhật!
Hơn nữa vào thời đại đó, Thiên Cung Bắc Cực vẫn chưa về dưới trướng của nhà họ Khổng, cũng chính vì ông lão Trục Nhật rời khỏi Thiên Cung Bắc Cực nên mới khiến cho chiến lực của Thiên Cung Bắc Cực giảm sút nghiêm trọng.
Dưới tình thế bắt buộc, Thiên Cung Bắc Cực buộc phải về dưới trướng nhà họ Khổng để được nhà họ Khổng bảo vệ!
Mà bốn trưởng lão lớn của Thiên Cung Bắc Cực vốn dĩ chính là bốn huynh đệ bọn họ, vì sự rời đi của ông lão Trục Nhật nên mới để trống ra một vị trí.
Thế nhưng cả Thiên Cung Bắc Cực đa phần đều không vừa ý với trưởng lão nhiệm kỳ mới, vậy nên trên thực tế người quản lý Thiên Cung Bắc Cực vẫn là ba huynh đệ ông lão Thiên Tinh!
Đây là chuyện mà tất cả đệ tử thuộc thế hệ lão làng của Thiên Cung Bắc Cực đều biết rõ.
“Một mình ông ta ảnh hưởng với vận mệnh của cả Thiên Cung Bắc Cực sao?”
Không ít đệ tử trẻ tuổi đều kinh ngạc lên tiếng.
Đúng vào lúc này, Mạnh Phi Vũ cũng đứng trên luồng sáng tìm tới nơi, chắp tay chào hỏi ông lão Trục Nhật: “Tiền bối Trục Nhật, vãn bối Mạnh Phi Vũ của nhà họ Mạnh tới bái kiến!”
Ông lão Trục Nhật khẽ cười gật đầu, chỉ vào cái ghế bên cạnh rồi nói: “Ừ, qua đó ngồi đi!”
“Tiền bối Trục Nhật!”, Vương Vũ và Nguyệt Nhu cũng bước ra khỏi đám người, chắp tay chào hỏi ông lão Trục Nhật!
“Cậu chính là Vương Vũ phải không?”, ông lão Trục Nhật nhìn về phía Vương Vũ hỏi.
Vương Vũ không ngờ một nhân vật lớn như ông lão Trục Nhật lại biết tới tên của mình, trên mặt không khỏi ánh lên niềm vui, vội vàng gật đầu nói: “Chính là vãn bối!”
“Ừ! Quả nhiên là một nhân tài!”
Ông lão Trục Nhật tán dương Vương Vũ một câu, sau đó quay đầu nói với ông lão Thiên Tinh phía sau lưng: “Tư chất của ba đứa trẻ này đều không tệ, theo tôi thấy thì cũng có thể thu nhận về môn hạ để củng cố thêm cho uy danh của Thiên Cung Bắc Cực!”
Tiêu Chính Văn cũng dẫn theo mấy người Long Ngao rời khỏi Thiên Cung Bắc Cực để tới phủ thành chủ.
Không phải Tiêu Chính Văn chủ động tìm tới mà là Tử Doanh phụng mệnh mời Tiêu Chính Văn tới.
“Cậu Tiêu!”, Thanh Liên khẽ cười với Tiêu Chính Văn, chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh rồi nói: “Mời ngồi!”
“Tiền bối Thanh Liên việc gì phải khách khí như vậy?”, Tiêu Chính Văn chắp tay nói với Thanh Liên, sau đó thì ngồi xuống.