Mặc dù Tiêu Chính Văn có thiên phú hơn người, vẫn chưa tới ba mươi tuổi đã đặt chân tới cảnh giới Nhân Hoàng cấp chín, thế nhưng chuyện này cũng chưa đủ để khiến cho Thanh Liên phải hạ mình như vậy chứ?
Thanh Liên trước đây chính là thánh nữ của thành Thiên Đô, hiện tại còn là người chủ quản của thành Thiên Đô, với thân phận của bà ta mà cũng phải xin một tiểu bối tới từ thế tục chỉ bảo?
Ngược lại biểu cảm của một tỳ nữ mặc đồ tím đứng bên ngoài cửa miếu thờ từ đầu chí cuối vẫn không hề thay đổi chút nào.
Thậm chí ngay cả việc Thanh Liên nói ra mấy lời muốn Tiêu Chính Văn chỉ bảo kia, cô ấy cũng không hề cảm thấy có bất cứ điểm nào không thoả đáng!
Mãi tới lúc này cô ấy vẫn yên tĩnh đứng trước cửa.
“Tiền bối có điều gì muốn hỏi thì cứ việc lên tiếng, nếu tôi biết thì nhất định sẽ không giấu giếm!”, Tiêu Chính Văn bình thản nói.
“To gan! Anh dám ăn nói ngông cuồng như vậy ở trước mặt bà ấy! Xem tôi…”, Nguyệt Nhu thấy Tiêu Chính Văn thật sự coi mấy lời của Thanh Liên là bình thường thì lập tức nổi giận.
“Nguyệt Nhu! Hỗn xược! Còn không mau lui xuống!”, Thanh Liên lạnh lùng quát mắng.
“Thế nhưng…bà, anh ta…”
“Anh ta quả thực có tư cách đó!”
Đúng vào lúc này, người phụ nữ vẫn luôn im lặng không nói cuối cùng lên tiếng.
“Tử Doanh! Cô…”, Nguyệt Nhu nhìn về phía tỳ nữ mặc đồ tím với vẻ khó hiểu.
“Lùi xuống!”
Không đợi Nguyệt Nhu nói xong, Thanh Liên đã trầm giọng quát mắng.
Nguyệt Nhu thấy trong mắt Thanh Liên loé lên tia sáng, vậy mà đã có ý định giết người, trong lòng không khỏi trầm xuống, vội vàng ngoan ngoãn lui sang một bên.
“Cậu Tiêu, tôi có một chuyện không hiểu, vẫn mong cậu Tiêu chỉ dạy cho biết!”, Thanh Liên hết sức khiêm tốn lên tiếng.
“Võ thuật hay đạo thuật trong thế gian cũng đều lấy từ trường, chân khí, nguyên khí làm chủ đạo, dĩ nhiên về cơ bản còn có Quy Chân, Hư Vô và các đạo cảnh khác”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!