Không chỉ có ông ta, đám người bên cạnh cũng kinh ngạc tới độ suýt thì rớt cằm vì cảnh tượng trước mắt!
“Với căn cốt của cậu ta thì sao có thể chống đỡ được?”
“Số sấm chớp lôi đình kia lại chẳng thể làm gì được cậu ta?”
“Ngay cả trời đất một phương cũng đang đố kỵ với cậu ta sao?”
Mọi người đồng loạt phát ra những tiếng kinh thán.
Thế nhưng một giây sau, khí tức của Tiêu Chính Văn lại đột nhiên dâng cao, trực tiếp đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng cấp chín!
Tất cả mọi người đều trở nên ngơ ngẩn!
“Ha ha ha…”
Phương Đạo Võ ngược lại không hề kinh ngạc mà còn phá lên cười, chỉ vào Tiêu Chính Văn mà nói: “Cậu quả thực khiến cho tôi rất bất ngờ, có điều đáng tiếc là căn cốt của cậu lại quá nông, căn bản chẳng thể chịu đựng nổi uy áp của Đế Cảnh!”
“Nhân Hoàng cấp chín cũng là cực hạn của cậu rồi!”
Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Giết ông cần gì phải lên Đế Cảnh? Nhân Hoàng cấp chín là đủ rồi!”
Phương Đạo Võ nghe vậy thì hừ một tiếng rồi giơ kiếm lên, một luồng kiếm khí khủng bố lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn!
“Vút!”
Tiêu Chính Văn lập tức vung tay, con dao quân đội năm cạnh cứ thế bay ra!
“Keng!”
Cùng với một tiếng vang kinh thiên động địa, Phương Đạo Võ bị chấn động tới độ phải lùi ra sau vài bước, Tiêu Chính Văn cũng liên tiếp lùi ra sau mười mấy bước!
“Một đòn chí mạng của cao thủ Đế Cảnh lại không lấy được mạng của cậu ta ư?”, Lan Đình Ngọc nhìn thấy cảnh tượng này thì trong lòng không khỏi có dự cảm không tốt!
Lẽ nào Tiêu Chính Văn trước mắt chính là nhân vật mạnh mẽ đứng nơi đầu ngọn gió khi trước?
“Thằng ranh con, chạy đi đâu!”, Phương Đạo Võ không cho Tiêu Chính Văn có cơ hội nghỉ tay, từng luồng kiếm khí giống như màn mưa cứ thế xối thẳng về phía Tiêu Chính Văn.
“Soạt!”
Kiếm khí dày đặc xé toang hư không ra thành một vết nứt rộng tới mấy chục dặm!
Một đòn tấn công của cường giả Đế Cảnh không phải là thứ mà cảnh giới Nhân Hoàng, chỉ cần giơ tay lên là có thể phá vỡ không trung, phá hủy hàng ngàn cây số.
Chẳng qua bây giờ trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Phương Đạo Võ không cần thiết phải phá hủy phạm vi lớn như thế.
Chính vì thế mà Phương Đạo Võ tập trung hết tất cả đòn tấn công vào một điểm, nhắm chuẩn xác vào Tiêu Chính Văn.
Nhát kiếm này của ông ta có thể gọi là một kiếm khai thiên, không chỉ có kiếm khí vô cùng sắc bén, mà còn chứa uy lực khá mạnh, ngay cả đất trời cũng sụp xuống độ cao một trăm trượng.
Mặc dù thế tấn công này cực kỳ hung hãn nhưng rừng cây dưới chân Tiêu Chính Văn và Phương Đạo Võ lại không bị ảnh hưởng gì.