Chương 390: Người đẹp hoàn mỹ
“Không phải đâu phó tổng giám đốc, tôi đang…”
Mặt Trương Sở Sở đầy vẻ hoảng sợ, muốn giải thích, nhưng lại bị Lý Hán Minh ngắt lời.
“Không phải gì mà không phải, tôi thấy là anh không muốn làm việc thì có”.
Ánh mắt Lý Hán Minh hết sức u ám: “Đi làm không lo làm đàng hoàng, chỉ biết lượn đi lượn lại khắp nơi, hai người đều bị đuổi việc!”
Tiêu Chính Văn vẫn ngồi yên tại chỗ, lúc này sắc mặt tối sầm lại, đứng dậy nói: “Phó tổng giám đốc Lý, không cần thiết phải vì tôi mà nhắm vào người khác, người anh muốn đuổi chẳng qua là tôi thôi mà, không liên quan đến Trương Sở Sở”.
“Anh Tiêu…”
Trương Sở Sở hơi cảm động, lau đi khóe mắt ướt đẫm.
“Anh là cái thá gì? Còn dám trả giá với tôi?”
Lý Hán Minh gào lên giận dữ.
Tiêu Chính Văn vỗ vai Trương Sở Sở, sau đó xoay người, khóe miệng nhếch lạnh lùng: “Phó tổng giám đốc Lý, không phải anh muốn đuổi tôi sao. Ha ha, nhưng tôi cứ không đi đấy, chuyện này tổng giám đốc Đỗ có biết không?”
Soạt!
Nhân viên của cả phòng marketing đều ngơ ngác!
Tiêu Chính Văn lại dám nói chuyện như vậy với phó tổng giám đốc Lý sao?
Anh thật sự không muốn làm nữa ư?
Lẽ nào anh không biết những tin đồn của phó tổng giám đốc Lý và tổng giám đốc Đỗ sao?
Lúc này lại còn nhắc đến tổng giám đốc Đỗ…
Lý Hán Minh cũng khẽ run rẩy, bắp thịt trên gương mặt co rút, mang theo vẻ giận dữ: “Anh nói cái gì? Tôi là phó tổng giám đốc của công ty, tôi còn không được đuổi một nhân viên nhỏ bé như anh à?”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng hừ một tiếng, hờ hững nói: “Anh cũng biết anh là phó à, tôi là vệ sĩ mà tổng giám đốc Đỗ đích thân bổ nhiệm đó”.
“Anh nói gì?”
Lý Hán Minh tức giận, chỉ vào Tiêu Chính Văn hét lên: “Hỗn xược! Tôi là phó tổng giám đốc, còn không quản được anh à? Nhân viên không tôn trọng lãnh đạo như anh, tập đoàn Đỗ Thị của chúng tôi chắc chắn không cần! Tôi không tin Đỗ Tình Tuyết sẽ tuyển một vệ sĩ coi trời bằng vung như anh!”
Tiếng cãi vã bên này đã truyền đến văn phòng của tổng giám đốc.
“Càn quấy!”
Chân mày lá liễu của Đỗ Tình Tuyết nhíu lại, bước trên giày cao gót ‘lộc cộc’ đến phòng marketing.
Kết quả, cảnh tượng trước mắt khiến Đỗ Tình Tuyết kinh hãi!
Tiêu Chính Văn giơ quả đấm vung về phía mặt Lý Hán Minh!
“Dừng tay!”
Đỗ Tình Tuyết hét lên đầy vẻ lo sợ.
Quả đấm này giáng xuống vậy thì nguy rồi!
“Hai người làm gì vậy?”
Cô ta bước nhanh đến trước mặt hai người Tiêu Chính Văn, hung hăng liếc nhìn anh.
“Được lắm, được lắm!”
Lý Hán Minh tức đến mức toàn thân run rẩy, lại bị khí thế thể hiện trên người Tiêu Chính Văn vừa nãy dọa sợ.
Hắn nới lỏng cà vạt của mình, vẻ mặt nham hiểm: “Tổng giám đốc Đỗ, đây là nhân viên tốt cô tuyển đó! Cô cũng nhìn thấy rồi, ngay cả cấp trên của mình cũng dám đánh thì anh ta còn chuyện gì mà không dám làm nữa chứ!”
Đỗ Tình Tuyết cũng rất đau đầu, xoay người qua lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn, hỏi: “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
Tiêu Chính Văn hé miệng, nhún vai, nói một cách vô tội: “Tôi cũng không biết đắc tội phó tổng giám đốc Lý ở chỗ nào, anh ta nói muốn đuổi tôi, còn nói nhân sự của công ty đều do anh ta sắp xếp, anh ta muốn đuổi ai thì đuổi, căn bản không đến lượt tổng giám đốc Đỗ cô gật đầu”.
Ai mà không biết mách lẻo chứ?
Đỗ Tình Tuyết vừa nghe, gương mặt xinh đẹp lập tức trở nên lạnh lùng, nghiêng đầu trợn mắt nhìn Lý Hán Minh: “Phó tổng giám đốc Lý, thật sao?”
“Được! Thằng kia, anh đợi đó cho tôi!”
Lý Hán Minh biết hôm nay hết kịch hay rồi, hất tay một cái giận dữ dẫn trợ lý rời đi.
Tiêu Chính Văn nhếch miệng, vẫy tay nói: “Phó tổng giám đốc Lý, tôi ở phòng marketing luôn chào đón anh đến đây bất cứ lúc nào”.
Anh vừa dứt lời, liền cảm thấy có một ánh mắt lạnh lùng đang nhìn mình chăm chú.
Đỗ Tình Tuyết liếc xéo anh, cảnh cáo: “Tiêu Chính Văn, mặc dù anh là vệ sĩ tôi tuyển, nhưng tôi hy vọng ở công ty anh tự giải quyết ổn thỏa. Đừng vì anh là người của tôi, thì có thể không tôn trọng cấp trên như vậy”.
Nói xong, Đỗ Tình Tuyết liền bỏ đi.
Bây giờ cô ta rất đau đầu.
Bởi vì đã đắc tội với Tống Thiên Lỗi của công ty dược Lực Dương, mới sáng sớm hôm nay, công ty dược Lực Dương đã gọi điện đến, hủy bỏ hợp tác đã định sẵn ban đầu.
Buổi chiều, Đỗ Tình Tuyết còn phải đến công ty dược Lực Dương một chuyến, bàn lại chuyện hợp tác với Tống Thiên Lỗi.
Tiêu Chính Văn nhìn thân hình gợi cảm của Đỗ Tình Tuyết chăm chú, ánh mắt suýt chút nữa là không thể dứt ra được.
Hừ, phụ nữ.
Tổng giám đốc lạnh lùng này xem ra không dễ sống hòa hợp như trong tưởng tượng.
Mười phút sau, trợ lý tổng giám đốc có thân hình nóng bỏng – An An đến phòng marketing, hôm nay cô ta mặc váy dài màu xanh nhạt, đôi chân ngọc dài thẳng tắp nhẵn bóng như sữa bò.
Nhất là cặp đồi ở trong áo sơ mi nhô ra đầy đặn, khiến người khác nảy lên suy nghĩ vớ vẩn, lúc bước đi còn rung rung khiến đồng nghiệp nam trong phòng marketing đều không thở nổi.
Cô ta vừa bước vào cửa đã nhìn thấy Tiêu Chính Văn ngồi ở cửa nghịch bút, khuôn mặt lập tức đỏ ửng.
Cô ta ôm tài liệu, chạy thật nhanh lướt qua bên cạnh Tiêu Chính Văn.
Tâm tư của các cô gái luôn rất khó đoán.
Cũng không biết An An này đang xấu hổ cái gì.
Không lâu sau, hai người phụ nữ đi ra từ phòng làm việc của trưởng phòng marketing, mỗi người đều khiến người khác thần hồn điên đảo!
Một trong hai người đó đương nhiên là An An, người còn lại thì khác, Tiêu Chính Văn vừa nhìn đã cảm thấy trước mắt sáng rực!
Dáng người đó quả thật quá nóng bỏng, bộ ngực đầy đặn dường như có thể căng rách áo bất cứ lúc nào, vô cùng mê hoặc.
Nhất là bộ phận phía sau rất “màu mỡ”, tỷ lệ vô cùng đẹp, toàn thân trên dưới đều như chín mọng nước!
Trước nhô sau vểnh, mỗi chỗ trên cơ thể đều đầy tính đàn hồi săn chắc, đặc biệt là đôi chân dài, vớ đen quấn mỏng, còn mê người hơn chân người mẫu quốc tế!
Người phụ nữ này là ai?
Tiêu Chính Văn hơi ngơ ngác, thật sự không ngờ tập đoàn Đỗ Thị không chỉ có hai người đẹp là Đỗ Tình Tuyết và An An!
Thì ra phòng marketing còn che giấu một người phụ nữ thành thục như thế.
Tiêu Chính Văn thấy người phụ nữ quyến rũ kia và An An đi lướt qua bên cạnh mình.
Dáng người hoàn mỹ!
Đây hoàn toàn là một người phụ nữ vóc dáng chuẩn, tuyệt đối là người đẹp cực phẩm!
Trong không khí tràn ngập mùi nước hoa dễ chịu tỏa ra từ cô gái này, khiến đồng nghiệp nam trong văn phòng đều đầy vẻ si mê đắm đuối.
Không bao lâu, trưởng phòng marketing Triệu Mẫn đã quay lại, bước đi vội vã trên giày cao gót, trước ngực nặng trịch, khiến ánh mắt Tiêu Chính Văn không nhịn được mà dừng lại mấy giây.
May mà trong lòng Tiêu Chính Văn chỉ có Khương Vy Nhan.
Nhìn thêm một chút chỉ xuất phát từ yêu thích của đàn ông, không có ý đồ khác!
“Này, anh Tiêu, anh nhìn gì thế?”
Lúc này Trương Sở Sở bên cạnh đẩy cánh tay Tiêu Chính Văn hỏi.
“Anh quen thân với trưởng phòng marketing à?”
Tiêu Chính Văn nhìn bóng dáng dần xa kia, phía sau vểnh lên đẩy đà nở nang.
Đúng là một yêu tinh!
Trương Sở Sở nhìn theo ánh mắt của Tiêu Chính Văn, nhếch miệng bộ dạng nhiều chuyện: “Sao thế, anh thích trưởng phòng của chúng tôi rồi à?”
Tiêu Chính Văn liếc nhìn anh ta, phủ nhận: “Không có, chỉ là lần đầu thấy, hơi tò mò thôi”.
Trương Sở Sở mỉm cười, bày ra ý anh hiểu tôi hiểu mọi người đều hiểu, nói: “Đó là Triệu Mẫn, trưởng phòng marketing, là một người phụ nữ mạnh mẽ, năng lực nghiệp vụ cao, rất được tổng giám đốc và chủ tịch tỉnh yêu mến. Đừng thấy cô ấy mặc gợi cảm như vậy mà lầm tưởng, tính tình khí chất lạnh lùng lắm đấy, với người với việc đều rất lạnh nhạt, lúc tám chuyện mọi người đều gọi cô ấy là người đẹp lạnh lùng”.
“Người đẹp lạnh lùng? Đây không phải là giống với tổng giám đốc Đỗ sao?”
Tiêu Chính Văn thuận miệng nói.
Trương Sở Sở vội làm động tác tay ra hiệu đừng lên tiếng: “Anh Tiêu này, câu này chúng ta có thể nói riêng, nhưng tuyệt đối đừng nói trong công ty, nhất là khi tổng giám đốc ở đây”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!