Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Thần Bất Bại – Tiêu Chính Văn (tác giả: Hắc Long)

Chương 361: Vợ tôi không ký!

Ở đầu dây bên kia, Khương Văn Kỳ đang cất số tiền hơn bảy trăm nghìn tệ mà sáng nay đám người Từ Hải Đạt mang tới văn phòng của ông ta.

Lúc này, nghe thấy câu hỏi của Khương Vy Nhan, ông ta cười thản nhiên: “Bác biết chứ, chuyện này bác biết lâu rồi, tổng giám đốc Từ là đối tác làm ăn lâu năm của nhà họ Khương chúng ta, tỷ lệ phế liệu 20% này là tỷ lệ thấp nhất trên thị trường xây dựng bây giờ rồi, cháu nhớ phối hợp cho tốt với tổng giám đốc Từ đấy”.

Như vậy sao?

Khương Vy Nhan cau mày, hỏi: “Tổng giám đốc Từ vừa nãy có nói, bọn họ muốn tự mua chút vật liệu, chuyện này bác thấy thế nào?”

“Được, chúng ta phải tin tưởng tổng giám đốc Từ, ông ấy có kinh nghiệm làm việc phong phú, nhất định sẽ không xảy ra sai sót gì đâu, Vy Nhan à, đây là hợp tác với tập đoàn Lợi Dân, hiện giờ đang là dự án hợp tác quan trọng nhất của nhà Khương. Còn dự án với cậu Bạch vẫn chưa chính thức bắt đầu, vì vậy, chuyện thiết kế trung tâm thương mại này không thể làm qua loa được, nhất định phải giao cho những người lớn tuổi có dày dạn kinh nghiệm như tổng giám đốc Từ, cháu cũng phải học hỏi theo đó, biết chưa?”

Khương Văn Kỳ mỉm cười nhấp một ngụm trà trên bàn.

“Vâng, cháu biết rồi ạ”, Khương Vy Nhan cúp máy, thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Nếu như bác cả đã nói vậy thì chuyện này chắc không có vấn đề gì đâu.

“Giám đốc Khương, phó chủ tịch Khương nói thế nào?”

Từ Hải Đạt cười hỏi.

Khương Vy Nhan cười nói: “Không có vấn đề gì”.

Từ Hải Đạt nghe thấy vậy lập tức lấy một tập tài liệu trong cặp ra, đưa cho Khương Vy Nhan, mỉm cười nói: “Vậy nếu không có vấn đề gì thì xin giám đốc Khương ký vào hợp đồng này, sau khi ký xong, chúng tôi mới có thể chuyển lô vật liệu tới đây được”.

Khương Vy Nhan nghi hoặc, nhận lấy tập tài liệu, liếc nhìn qua vài lượt, quả nhiên không có vấn đề gì, đây chỉ là danh sách vật liệu và giá tiền.

“Tổng giám đốc Từ, tập tài liệu này tôi sẽ mang về nhà nghiên cứu, đợi tôi xác nhận không có vấn đề gì thì sẽ ký, như vậy được không?”

Khương Vy Nhan vẫn rất thận trọng.

Từ Hải Đạt nghe thấy vậy, ông ta khẽ nhíu mày, sau đó trên mặt hiện lên vẻ gấp gáp, nói: “Giám đốc Khương, lô vật liệu và giá thành này đều là giá thấp nhất trên thị trường rồi, vật liệu cũng không có bất kỳ vấn đề gì, chuyện này cô có thể yên tâm, tôi và phó chủ tịch Khương đã hợp tác nhiều năm rồi, ông ấy cũng rất tin tưởng chúng tôi, hơn nữa, cô cũng nhìn thấy rồi đấy, vật liệu ở đây sắp dùng hết rồi, khoảng chừng nửa ngày thôi là nhân viên sẽ không có việc vì thiếu vật liệu, vì vậy chuyện này không thể chậm trễ được, vật liệu phía bên chúng tôi hôm nay sẽ tung ra thị trường, nếu thời gian chậm trễ một ngày đối với chúng tôi có thể sẽ lỗ mấy mấy chục nghìn tiền công, cũng không phải chuyện gì lớn, nhưng đối với công ty nhà họ Khương thì sẽ tổn thất hàng triệu tệ đấy…”

Nghe thấy câu này, thái độ của Khương Vy Nhan có chút buông lỏng, nhưng cô vẫn kiên quyết, nói: “Tổng giám đốc Từ, vậy bây giờ tôi sẽ nhờ trợ lý qua đây giúp tôi xem, cho tôi thời gian nửa tiếng, được không?”

Sắc mặt Từ Hải Đạt trùng xuống, ông ta liếc nhìn đám người phụ trách, bọn họ lập tức tiến tới khuyên nhủ:

“Giám đốc Khương, lô vật liệu này không thể chậm trễ được đâu!”

“Đúng vậy, cô nhìn xem, công nhân bên đó sắp phải dừng việc lại rồi kìa… chuyện này ảnh hưởng đến tiến độ lắm”.

“Giám đốc Khương, cô mau ký tên đi, lô vật liệu này sắp đến rồi”.

Khi nói những lời này, một trong số những người phụ trách còn ra hiệu cho công nhân ở gần đó.

Ngay lập tức, nhiều công nhân vội vàng giả vờ cãi cọ ầm ĩ: “Tổng giám đốc Vương, lô vật liệu khi nào mới tới thế, ở đây hết rồi đây này”.

“Tổng giám đốc Từ, không phải ông nói hôm nay vật liệu sẽ tới sao, phải đợi tới lúc nào nữa?”

“Không có vật liệu thì bảo chúng tôi làm thế nào? Lẽ nào tổng giám đốc Từ có lòng tốt, phát tiền nuôi chúng tôi sao?”

Tại hiện trường, hàng chục công nhân tay cầm dụng cụ bắt đầu vây quanh nhao nhao nói không ngớt.

“Trời ạ, mọi người đừng làm ồn nữa, không phải tôi đang thương lượng với giám đốc Khương đây sau, thái độ của giám đốc Khương rất thận trọng, muốn xem số tài liệu này trước, sau đó mới đồng ý ký tên”.

Ngoài mặt Từ Hải Đạt cười hi hi, nhưng trong lòng đã chĩa mũi nhọn về Khương Vy Nhan.

Ngay lập tức, các công nhân bắt đầu nhìn chằm chằm vào Khương Vy Nhan, sau đó hét lớn:

“Giám đốc Khương! Lô vật liệu đó không có vấn đề gì cả, chúng tôi là làm bao nhiêu năm nay rồi, chúng tôi vô cùng tin tưởng con người của tổng giám đốc Từ”.

“Đúng vậy! Đều đang đợi vật liệu tới để thi công đây này, bây giờ không có vật liệu thì cô bảo chúng tôi làm gì, chi bằng về nhà ngủ một giấc cho xong”.

“Ký đi, mau ký đi, chuyển lô vật liệu tới đây để chúng tôi còn làm việc”.

Đối mặt với bao nhiêu cái mồm, Khương Vy Nhan cảm thấy khá áp lực, nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt cầu cứu, sau đó cắn răng nói: “Vậy được, tổng giám đốc Từ, tôi tin ông”.

Từ Hải Đạt lập tức cười nói: “Như vậy có phải nhanh không, giám đốc Khương, mau tới đây ký đi”.

Những con cáo già đều nở nụ cười gian trá.

Vào lúc Khương Vy Nhan chuẩn bị ký tên, Tiêu Chính Văn đột nhiên đứng ra, nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của Khương Vy Nhan, nói: “Hợp đồng này anh thấy có chút vấn đề”.

Một câu nói khiến tất cả mọi người chết lặng!

Từ Hải Đạt và đám người phụ trách cùng với các công nhân, kể cả Khương Vy Nhan đều nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.

Tài liệu có vấn đề?

“Tiêu Chính Văn, cậu đừng nói linh tinh chứ, hợp đồng mua hàng này có vấn đề chỗ nào hả, cậu chỉ là một thằng ở rể thì hiểu cái gì chứ, nếu cứ nói nhảm như vậy thì cậu phải chịu trách nhiệm đấy!”

Từ Hải Đạt sa sẩm mặt máy, ánh mắt lóe lên sự hung ác!

“Đúng vậy! Cậu biết gì về vật liệu? Cậu biết gì về thị trường? Cậu biết gì về ngành xây dựng? Ở đây có chỗ cho cậu nói chuyện à?”

“Giám đốc Khương, chồng của cô có ý gì thế?”

Vài nhân viên phụ trách lập tức mắng nhiếc!

Hàng chục công nhân xung quanh cũng sa sẩm mặt mày nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn, như thể bọn họ sẵn sàng xông vào đánh một trận bất cứ lúc nào!

Khương Vy Nhan cũng lo lắng, vội vàng kéo Tiêu Chính Văn sang một bên, nói: “Tiêu Chính Văn, anh nói linh tinh gì thế, tài liệu này có vấn đề gì? Anh đừng làm loạn nữa, bọn họ là đơn vị xây dựng do bác cả tìm tới, hơn nữa thời gian thi công gấp rút, vật liệu lại đang thiếu hụt…”

“Em tin anh không?”, Tiêu Chính Văn đột nhiên hỏi.

Một câu nói khiến Khương Vy Nhan ngẩn người ra, ánh mắt ngây ngốc nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn, hỏi: “Thật sự có vấn đề sao?”

Tiêu Chính Văn gật đầu: “Em đừng quên, anh từng là đại thiếu gia của nhà họ Tiêu, số người số ngành nghề anh tiếp xúc cũng không hề ít hơn em đâu, đối với ngành trang trí này, anh cũng có hiểu chút ít”.

 

Nghe thấy Tiêu Chính Văn nói như vậy, Khương Vy Nhan mới nhớ lại.

Trước đây Tiêu Chính Văn cũng là một nhân tài kiệt xuất ở đất Tu Hà!

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!